Đại Thánh lại đi vào hư không, bởi vì nơi đó mới là chiến trường của hắn ta. Có lẽ có một ngày, hắn ta sẽ trở về, tiếp tục viết truyền kỳ còn chưa xong. Công tác trùng kiến sau trận chiến như được đốt lên một ngọn lửa. Cực khổ và dằn vặt cũng không thể chinh phục thế giới này, cuối cùng có một ngày, tên của thế giới này sẽ vang vọng toàn bộ hư không. Thời gian rất nhanh đã trôi qua một tháng. Tiêu Trần ôm Độc Cô Tuyết nằm phơi nắng ở trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.