“Đưa tôi ra ngoài.” Tiêu Trần giãy dụa đứng lên. Huyết Thần lắc đầu thật mạnh, nhưng không thể không làm theo ý của Tiêu Trần. Đây có lẽ là chuyện bất đắc dĩ nhất trên thế giới. Người mình thích nhất đang chịu thống khổ, nhưng mình lại không thể làm gì. Từng ánh hồng quang chớp tắt ở trên người Tiêu Trần, Huyết Thần cắn răng, nhìn Tiêu Trần. “Cô đừng nghĩ sẽ đi ra ngoài.” Tiêu Trần biết tính tình của con bé kia, mình biến thành bộ dạng này, cô ấy nhất định sẽ bất chấp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.