“Nếu không cứ giết hết rồi tự mình đi tìm cho rồi.” Suy nghĩ này vừa lấp ló thì đã có một âm thanh nổ tung trong đầu Tiêu Trần. “Này, thằng nhãi nhà cậu, đúng là chó không đổi được thói ăn phưn. Cứ chuyện gì không giải quyết được là lại nghĩ đến chuyện xiên cho một nhát đúng không?” Mảnh vỡ ký ức Tiêu Trần nhân tính để lại ở trong đầu đột nhiên phát sáng. Bóng dáng cà lơ phất phơ của Tiêu Trần nhân tính bước ra từ những mảnh vỡ. Lần này ảo ảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.