“Dậy đi, dậy đi!” Tiêu Trần hung hăng nhéo nhéo cái mũi xinh xắn của Mạc Ly, hét lớn. “Hả? Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ cô là vua ngủ à? Vậy mà cũng không tỉnh.” Tiêu Trần nhéo mũi cả buổi, nếu như người bình thường thì đã bị nghẹt thở chết rồi, nhưng bà chị này vẫn còn đang ngủ mê say. Tiêu Trần tiếp tục làm ầm ĩ, thậm chí còn đập cái bàn bên cạnh vào mặt Mạc Ly, mà bà chị này vẫn không chịu tỉnh lại. Làm ầm ĩ một hồi, nhìn Mạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.