Thấy Tiêu Trần có vẻ đắn đo, mẹ Tiêu Trần có chút hốt hoảng nói: “Tiểu Trần, có phải không hài lòng thức ăn không, nếu không thì mẹ đi làm thêm lần nữa.” “Không cần.” Tiêu Trần một bộ đại nghĩa lẫm liệt như sắp ra pháp trường. Tiêu Trần cầm chiếc đũa lên, điên cuồng và cơm vào miệng. “Đứa nhỏ này, đừng ăn không!” “Đúng vậy, tiểu tử thối này từ nhỏ đã kiêng ăn, phải ăn nhiều thịt lên, nếu không làm sao có thể lớn được.” “Ăn một chén nữa!” “Con xem bát nhỏ như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.