Cặp mắt vằn vện tia máu của Từ Kiến Quân nhìn chằm chằm mọi người với vẻ ngoan lệ, bộ dáng kia giống như muốn ăn sống nuốt tươi chiến hữu kề vai chiến đấu với mình vậy. “Vì sao tụi bây phải ra tay với những người tay không tấc sắt kia, vì sao, vì sao?” Cả người Từ Kiến Quân không ngừng run rẩy, giống như nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung. “Kiến Quân, anh mau tỉnh lại đi.” Khóe miệng Bạch Chỉ mang theo máu tươi, không ngừng kêu lên, thế nhưng không có chút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.