Khi Phương Phỉ chủ nhân vẫn còn ngẩn người, Tiêu Trần phất phất tay với bầu trời. Phương Phỉ chủ nhân biết Tiêu Trần đang gọi mình, nháy mắt đi tới trước mặt Tiêu Trần. Lúc này tâm tình của cô đã đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, lúc nói chuyện với Tiêu Trần không thể xem hắn là một hài tử mười mấy tuổi như trước nữa. “Tiểu công tử, ngài thật đúng là chân nhân bất lộ tướng.” Phương Phỉ chủ nhân chân thành thi lễ. “Chứ còn gì nữa, tiểu gia tôi lộ chân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.