Editor: May
Theo anh không ngừng đốt lửa ở trên người cô, cánh môi bị hôn phong bế, tràn ra một tiếng ưm khẽ,
“……”
Lông mi thật dài xẹt qua đôi mắt của anh, nhẹ nhàng tự nhiên, tựa như lông
chim mềm mại nhất, trêu chọc tâm mênh mông đã sớm rung động.
……
Cổ họng Hoàng Phủ Bạc Ái căng thẳng.
“Ưm**……”
Cô gái nhỏ dưới thân không khống chế được cả người run lên, ánh mắt chấn
động rớt xuống ở trong đôi mắt đen quá mức thiêu đốt thành mảnh vụn kia.
Hô hấp Hoàng Phủ Bạc Ái càng khẩn trương, hơi thở nóng bỏng tùy ý rơi ở
trên mặt cô, Thịnh Vị Ương lại không biết cố gắng tim đập nhanh một
trận.
Cô muốn đầy tên này ra, nhưng không gian xe thể thao quá
nhỏ, tay chân đều bị Hoàng Phủ Bạc Ái giam cầm, hoàn toàn không thi
triển được.
Quan trọng nhất chính là, hiện tại cô lại có thể một chút sức lực cũng không có.
Cả người giống như một dòng điện chạy qua, tê tê dại dại, chỉ có thể mặc cho anh tùy ý lấy.
……
Hoàng Phủ Bạc Ái bỗng nhiên chợt cúi đầu, ngậm lấy vành tai mượt mà mà mẫn
cảm nhất của cô, môi răng chợt cắn, tận tình liếm mút.
Chợt, cả người Thịnh Vị Ương run rẩy một trận!
Giống như trong nháy mắt, lỗ chân lông toàn thân đều mở ra!
Vô số con kiến đồng thời gặm cắn da thịt, vỡ vụn lan tràn ra, cuốn quét đến khắp người……
Trong mắt mờ mịt, chậm rãi nhuộm thấm đỏ.
Ở dưới bầu trời đêm giống như được nước biển tinh lọc, càng thêm kinh diễm.
Trong nháy mắtThịnh Vị Ương chỉ nhìn thấy kia, đôi mắt Hoàng Phủ Bạc Ái thiêu đốt lên một ngọn lửa, chợt sáng ngời, thậm chí cô có chút không dám
nhìn thẳng.
Vào lúc Hoàng Phủ Bạc Ái giống như một đầu liệp báo điên cuồng bổ nhào tới ---
Đọc nhanh tại Vietwriter.com