Nam Tiểu Tố đẩy tô mỳ ăn đến thấy đáy trước mặt về phía trước, sau đó nghiêm mặt, vẻ mặt nghiêm túc,
“Kỳ Mộ Phi, tôi quyết định.”
Chợt, trong lòng Kỳ Mộ Phi nhảy dựng, âm sắc lạnh lẽo không giảm,
“Quyết định cái gì?”
Nam Tiểu Tố thực bảnh bao hất đầu, mái tóc tiêu sái xẹt qua một đạo đường cong hoàn mỹ ở trong không khí,
“Vậy ở bên nhau đi!”
Từ một khắc anh đột nhiên xuất hiện ở trước mắt cô trong bệnh viện, cô liền càng xác định nghĩ kỹ.
Kỳ Mộ Phi rất nhàn nhạt,
“Ừ.”
Nam Tiểu Tố kích động đến lật bàn rít gào,
“Kỳ Mộ Phi, vừa rồi anh là ừ…… ừ một tiếng thôi hả? Anh chỉ ừ một tiếng liền…… liền xong rồi? Anh đây là thái độ gì hả……”
Kỳ Mộ Phi bỗng chốc ngẩng đầu, thẳng tắp đón nhận ánh mắt vọt lửa giận của Nam Tiểu Tố, rất phong khinh, rất vân đạm nói một câu,
“Anh biết em sớm hay muộn cũng sẽ đáp ứng anh.”
---
Nam Tiểu Tố, “……”
Gương mặt xinh đẹp sau khi một trận xanh hồng trắng tím, hoa hoa lệ lệ đỏ thành cô vợ nhỏ xấu hổ.
……