Bên ngoài biệt thự ---
“Két” một tiếng vang thật lớn.
Theo cửa xe chấn động, cả cổ xe thể thao Chrysler đều run lên theo, giống như cũng cảm giác được bão táp tức giận của chủ nhân.
Hoàng Phủ Bạc Ái ngồi ở trên ghế điều khiển, ánh mắt tối đen, gắt gao trừng mắt nhìn cửa lớn phòng khách biệt thự.
Buổi sáng sau khi anh và nữ phúc hắc trong biệt thự kia ký xong hiệp nghị liền đi ra cửa công ty, hôm nay là ngày hôm sau anh về nước, cũng là lần đầu tiên anh đi công ty sau khi về nước.
Bởi vì người bên trong công ty đều biết hôm nay tổng tài thiếu gia muốn tới, tất cả đều đã sớm chuẩn bị tốt chờ đợi tôn giá,
Trước khi về nước, Hoàng Phủ Bạc Ái đã từ từ đều điều tra công ty tình huống và hình thức quản lý kinh doanh ở trong nước đến hiểu biết rõ ràng, Hoàng Phủ đế quốc là tập đoàn quốc tế, đã sớm thẩm thấu đến các ngành các nghề khắp toàn cầu, mà tình huống căn cứ trong nước, Hoàng Phủ Bạc Ái chủ yếu phát triển tài chính đất nước, châu báu, địa sản và truyền thông.
Buổi sáng anh triệu tập thành viên hội đồng quản trị công ty mở một cuộc họp hội đồng quản trị, sau đó lại mở họp với lãnh đạo cấp ngành các cấp của công ty, thảo luận hạng mục kinh doanh chủ yếu sáu tháng cuối năm của công ty.
……
Mở họp xong, Hoàng Phủ Bạc Ái vốn dĩ chuẩn bị lái xe tìm một nhà hàng ăn cơm, gọi điện thoại cho Kỳ Mộ Phi, đề cử một nhà hàng, nhưng ma xui quỷ khiến, anh lại một đường lái xe trở về biệt thự.
Nghĩ thầm nếu đã trở lại, đúng lúc giờ cơm, nói không chừng người phụ nữ kia đang ăn cơm, vậy ở nhà ăn cũng tốt.
Tuy rằng giống như anh đoán, Thịnh Vị Ương đúng là đang ăn cơm, nhưng lại đang mắng chửi anh ở trên bàn cơm, cười đến phải nói là sinh động sáng lạn!
Hoàng Phủ Bạc Ái đột nhiên có chút hối hận mang Thịnh Vị Ương về, nhưng mà, chỉ một giây, loại suy nghĩ này liền hoàn toàn dập nát.
Quyết định của Hoàng Phủ Bạc Ái anh, trước nay đều không có hối hận đáng nói!
Cho dù móng vuốt con báo nhỏ kia lợi hại hơn nữa, cuối cùng cũng trốn không thoát khỏi vận mệnh bị sư tử ăn luôn.
Mày kiếm hơi nhướng, chợt giẫm chân ga, ngoài biệt thự, truyền đến âm thanh gió mạnh của xe thể thao.
……
Thịnh Vị Ương ngồi ở trước bàn ăn, biểu tình có chút ngốc ngốc.
Mãi cho đến khi nghe thấy âm thanh xe thể thao rời đi, mẹ Trương mới dám nói chuyện, cũng nhận thấy được quan hệ giữa thiếu gia và thiếu phu nhân tựa hồ không quá bình thường, nhưng cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể quan tâm hỏi,
“Thiếu phu nhân, cháu không có việc gì chứ?”