Nháy mắt, sắc mặt mỗ nam giai đoạn trước âm trầm bão táp, lập tức ngày mặt trời rực rỡ tháng ba, nắm tay nhỏ bà xã của mình, đặt ở bên miệng hôn hôn, mặt đều viết hoa chữ viên mãn!
Một đám người, “……”
Nam Tiểu Tố nhịn xuống xúc động ném một bàn nướng qua, tập thể run a run, vợ chồng Hoàng Phủ, hai người các người thật là đủ rồi.
……
Thịnh Vị Ương còn cười đến thực tà ác bồi thêm một câu,
“Dù sao Tiểu Tố Tố cũng có ông xã.”
Nam Tiểu Tố, “…… Ai có ông xã!”
Mới vừa nhấc đầu, liền ở trong không khí bay mùi hương thịt nướng, thẳng tắp chạm phải ánh mắt lãnh nhuận kia.
Chợt, ngực cứng lại, lại nhảy đến “thịch thịch thịch”!
Vì sao cô lại có thể có loại cảm giác chột dạ chứ!
Kỳ nhị và Tiểu Tố vừa đến, Quý Diệc Thừa liền lái xe thể thao Pagani bảnh bao tới rồi, nhưng mà hiển nhiên đã bị tình nhân mô-tơ đoạt nổi bật, gặm chân gà nướng lắc đầu thở dài,
“Sớm biết thì lão tử cũng mang một người phụ nữ tới đây!”
Tập thể khinh bỉ.
……
Sở Nam Xuyên đang nướng đùi dê ở trước giá nướng, liếc mắt ngó tới một cái, cũng tà ác sâu kín trêu chọc theo,
“Kỳ nhị, Tiểu Tố, hai người vừa mới đến chỗ nào hẹn hò vậy, còn lén** sờ, có cái gì không thể nói với anh em hả ~~~
Tới, nói ra nghe một chút!”