Ngón tay Hoàng Phủ Bạc Ái hơi dùng sức, ánh mắt sủng nịnh chợt phủ lên một tầng lệ khí bão giận, nâng ngữ điệu lên,
“Tuy rằng lão tử thật sự rất muốn biến em trở thành con báo nhỏ nuôi ở trong nhà mỗi ngày, chỉ có thể để một mình anh ngắm!”
Tưởng tượng đến sẽ có một số lớn đàn ông khát khao bà xã nhà anh, vị Hoàng Phủ thiếu gia nào đó liền cảm thấy cả người khó chịu! Thực khó chịu! Siêu cấp khó chịu!
……
Thịnh Vị Ương cười đến khóe miệng hận không thể đều sắp kéo đến lỗ tai,
“Ba tuổi, anh thật tốt.”
Hoàng Phủ Bạc Ái càng hừ nặng một tiếng, con báo nhỏ này, được tiện nghi liền ngoan, hừ!
“Đừng đắc ý quá sớm, khóa buổi chiều thứ ba Tiểu Ngũ đi cùng em, khóa buổi chiều thứ sáu, anh bồi em.”
Thịnh Vị Ương ngẩn ra, vừa rồi co oddax nghĩ đến Hoàng Phủ Bạc Ái sẽ để Bạc Tuyển cùng đi học với cô, bảo hộ tốt cho cô, chỉ là, sao anh còn bồi cô?
“Anh không cần đi làm?”
Hoàng Phủ Bạc Ái cắn răng, “Lão tử trốn việc!”
...
...
Thịnh Vị Ương yên lặng nhìn nhìn trời.
Dựng ngón tay cái, ông xã mình quả nhiên ngưu ** bức hống hống! Trốn việc còn có thể trốn đến kiêu căng ngạo mạn như vậy!
……
“**!” Hoàng Phủ Bạc Ái lại nôn nóng nguyền rủa mắng một tiếng, “Xem lá gan tên nam sinh nào mập dám đoạt bà xã của anh!”