Sau khi hết thảy đều làm dựa theo yêu cầu của Thịnh Vị Ương, mỗ nam chuẩn bị làm chuyện xấu, khóe môi lại đột nhiên hung hăng kéo một cái, hoa hoa lệ lệ đen mặt!
Thịnh Vị Ương cũng 囧.
Khụ khụ…… thân thích nhà cô tới thăm cô.
Thịnh Vị Ương bị Hoàng Phủ Bạc Ái đè ở dưới thân, đã có thể cảm nhận được hung hăng ngẩng đầu chống đỡ giữa hai chân đã vận sức chờ phát động, gần như liền muốn công thành đoạt đất.
……
Hai má bạo hồng của Thịnh Vị Ương hận không thể nhỏ ra máu,
“Em cũng không biết dì cả…… Dì cả tới.”
Hoàng Phủ Bạc Ái cắn hàm răng vang lên ken két, giọng nói đã nhiễm dục vọng khàn khàn gào thét, biểu tình thoạt nhìn lại có chút không được tự nhiên,
“Chính em cũng không nhớ kỹ ngày kinh nguyệt sao!”
“Em tới đều không theo quy luật, cho nên liền không nhớ……”
Thịnh Vị Ương vểnh cái miệng nhỏ, nói chuyện giọng nói cũng càng ngày càng thấp, bộ dáng nhỏ vô tội cực kỳ ủy khuất.
Khó trách cô sẽ đau eo, hóa ra là dì cả mẹ tới.
Hoàng Phủ Bạc Ái gắt gao đè nén khô nóng gần như nổ mạnh cả người, lại trừng mắt liếc nhìn cô một cái,
“Thật là ngu xuẩn muốn chết!”
……
Thịnh Vị Ương, “……”
Khóe mắt co rút trực tiếp hướng sang phải, chuyện này có thể trách cô ư? Có thể trách cô sao!
Hoàng Phủ Bạc Ái lại gào thét cô,
“Vậy nó làm sao bây giờ?”
Đôi mắt vừa nhìn xuống dưới, tiểu đệ đệ của mỗ nam đang diễu võ dương oai chống đỡ ở tiểu muội muội của mỗ nữ, khô nóng khó nhịn cọ xát.
Nhìn vẻ mặt oán niệm yêu nghiệt của Hoàng Phủ Bạc Ái, Thịnh Vị Ương rất không phúc hậu phốc cười một tiếng, thưởng hai chữ,
“Nước lạnh.”
Hoàng Phủ Bạc Ái bỗng nhiên cúi đầu, còn ngại chính mình nghẹn đến mức không đủ khó chịu, cúi xuống nhẹ cắn bên tai cô, nói một câu.
……