Vừa rồi lúc anh ở trong điện thoại nghe được, suýt nữa đã cả kinh hô to ra tiếng, tuyệt đối liều chết nghẹn lại nha……
Một nam vệ sĩ khác mặt đầy kinh ngạc ngây người.
Hai người đàn ông to lớn cùng nhau ở trong lòng yên lặng ném ra mười hai vạn phần sùng bái với cô gái đã mắng thiếu gia nhà bọn họ đó, đồng dạng, cũng tích mặc niệm thật sâu……
……
Lúc này Hoàng Phủ Bạc Ái mới dừng ánh mắt ở trên mặt Thịnh Vị Ương, nhìn hai má phiếm hồng giận dữ sâu đậm của cô,
“Thịnh tiểu thư, cô cho rằng người nào cũng có thể làm phụ nữ của Hoàng Phủ Bạc Ái tôi ư?”
Nói xong, còn quét mắt nhìn cánh tay cô giấu bên người, đôi bàn tay đã sớm nắm chặt.
Hoàng Phủ Bạc Ái ở trong lòng nghĩ, hiện tại trong đầu người phụ nữ này nhất định là ảo tưởng đủ loại hình ảnh bạo đánh anh.
Thịnh Vị Ương ngoài cười nhưng trong không cười,
“Cho nên Hoàng Phủ đại thiếu gia, có phải tôi còn phải quỳ dập đầu, tạ chủ long ân không!”
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy một cái,
“Vậy cô cũng không cần mặt đầy ủy khuất nhìn tôi!”
Thịnh Vị Ương hung hăng nghiến răng ing……
Vô nghĩa! Cô có thể không ủy khuất sao?!
Cho dù cứu cô một mạng, cô cũng không cần phải “Lấy thân báo đáp” chứ!
Hơn nữa, gì chứ, đêm qua chính anh cũng…… cũng thoải mái mà!
Nhìn khế ước hợp đồng mới vừa ký xuống trên bàn trà trước mặt, đêm qua còn nói với sư phó taxi kia, sao cô có thể sớm như vậy liền kết hôn, không nghĩ tới hôm nay liền “Lắc mình biến hoá”, lại có thể thành thiếu phu nhân nhà Hoàng Phủ.
Cho dù là kỳ hạn ba tháng, trên hộ khẩu của cô, tình huống hôn nhân một lần, còn chưa bao giờ cưới đã biến thành đã kết hôn, ba tháng sau còn muốn biến thành ly dị.
Ha hả, quả nhiên là thế sự vô thường.