Nhan Chỉ Nhị đột nhiên gắt gao giữ chặt cánh tay Sở Nam Xuyên, ống tiêm lại chảy ngược một chút máu, trong ánh mắt run hoảng toát ra hoảng sợ,
“Nam Xuyên, anh…… anh đừng đi……”
Sở Nam Xuyên rũ mắt, để cánh tay Nhan Chỉ Nhị nằm ngang xuống, thay cô đắp chăn,
“Anh không đi, anh chỉ là đi toilet một chút.”
Nhan Chỉ Nhị lại bất an lặp lại,
“Có thật không?”
“Thật sự.”
“Vậy anh nhanh lên.”
……
Một lát sau, Nhan Chỉ Nhị liền ngủ rồi, Sở Nam Xuyên cầm di động online, ở trong diễn đàn nói một câu,
“Cứu được rồi.”
Sau đó, tập thể "ting ting” online, kiểu spam nổ mạnh!
“Yêu nghiệt nhà họ Quý”: “Tiểu Xuyên Xuyên, mối tình đầu của cậu thật tự sát?! ( dấu chấm than thêm dấu chấm than liên tiếp)”
“Lôi rống rống”: “Lão tử t/m/d một chút cũng không tin!”
“Tuyết sơn phi hồ”: “Có ảnh chụp không?”
“Bạc Ái lãnh đế”: “Mắt thấy là thật.”
Miệng Sở Nam Xuyên chợt run rẩy,
“Hiện tại lão tử đang ở bệnh viện, các người nói có phải thật hay không!”
Tập thể cuồng hô,
“Quả nhiên không qua được hố mối tình đầu này nha……”
Sở Nam Xuyên lại phát một chữ,
“Cút!”
Sau đó offline, nhìn cô gái khóc lóc trên giường bệnh, vẻ mặt thâm ý.
……