Hoàng Phủ Bạc Ái,
“……”
Thấy vẻ mặt rối rắm của con trai nhà mình, Hoàng Phủ Thí cảm thấy trong lòng thực sảng khoái, ngũ quan tuyệt sắc cười đến thực bát quái lại hài hước,
“Không thể tưởng tượng được đi! Người vợ ngu xuẩn của mày lại có thể là con gái của Dạ Thần Thương, tiểu súc sinh mày tính toán nói thế nào với con nhóc kia?”
Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng cắn răng một cái,
“Chuyện không liên quan đến ông!”
Hoàng Phủ Thí lại rất thích ý nhướng mày,
“Hừ, lão tử vẫn chưa muốn quản.”
……
Hoàng Phủ Bạc Ái lại dùng sức trợn trắng mắt,
“Dạ lão đã biết chưa?”
Vị hoàng đế lão tử nào đó không có phản ứng, tiếp tục chơi máy tính.
“Dạ lão biết chuyện này không?” Sắc mặt âm lãnh của Hoàng Phủ Bạc Ái muốn nhỏ ra nước, lại bạo rống một tiếng.
Hoàng Phủ Thí cười đến rất lãnh cuồng liếc xéo một cái,
“Tiểu súc sinh, mày nói chuyện với ai đấy?”
Hoàng Phủ Bạc Ái hít sâu một hơi, khóe môi kéo một cái,
“Emp, chuyện này nhà họ Dạ đã biết chưa?”
Trong lòng Hoàng Phủ Thí ngửa mặt lên trời gào thét cười.
Mẹ nó**! Thằng con trai đáng chết! Cho mày lại nhảy dựng lên gọi nhịp với lão tử! Lão tử có rất nhiều phương pháp trị chết mày nha!