Hoàng Phủ Bạc Ái sửng sốt, sao lão già thúi biết anh trốn việc? Quyết đoán làm lơ bão rống của lão già nhà mình, cũng mắng,
“Ông t**m điều tra bà xã của tôi làm gì!”
Hoàng Phủ Thí cũng ngẩn ra một chút. Dựa vào**! Tiểu súc sinh này, động tác lại có thể nhanh như vậy!
“Lão tử muốn tra!”
“Vì sao!” Giọng nói hung ác nham hiểm của Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh buốt, Hoàng Phủ Thí nghe đến suýt dựng lông, cố ý quát,
“Nếu bối cảnh tài sản của bà xã mày không đơn giản, nhân lúc còn sớm cút đi cho lão tử!”
Đột nhiên, sắc mặt Hoàng Phủ Bạc Ái cứng đờ, ngực chợt ngừng một nhịp, nói trái ý mình bác bỏ chế nhạo,
“Muốn cút cũng là ông cút đi!”
“Mẹ nó**! Tiểu súc sinh, có bản lĩnh mày……”
“Cạch”!
Trong điện thoại, vị lão tử nào đó còn kích động đến lật bàn cuồng mắng, Hoàng Phủ Bạc Ái đã cúp điện thoại.
Ánh trăng trắng vỡ vụn, hơi che đi đường nét lãnh mị của người đàn ông.
Ngực Hoàng Phủ Bạc Ái lại hung hăng nhảy một chút, vừa rồi lời nói vừa rồi của lão già thúi ở trong điện thoại là có ý tứ gì? Chẳng lẽ lão già thúi điều tra được cái gì?
---
Chợt, tâm Hoàng Phủ Bạc Ái càng âm trầm.