Thân mình Thịnh Vị Ương gần như không thể khống chế run lên!
Bỗng chốc, xúc cảm vỡ vụn tựa như ngàn vạn con kiến đồng thời gặm cắn.
Vốn còn sợ đè nặng miệng vết thương của anh, cho nên dùng tay chống ở hai bên đầu anh, lập tức cả người mềm mại, hóa thành một bãi nước xuân nhu tình, vùi ở trong lòng ngực của anh.
Thịnh Vị Ương gắt gao cắn khóe miệng, không cho tiếng rên ngâm xấu hổ đỏ mặt kia tràn ra, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp, thật giống như muốn nhỏ ra máu, má hồng tự nhiên thuần khiết.
Trong lúc ý loạn tình mê, Thịnh Vị Ương đột nhiên cả kinh, cảm giác được “Tiểu Bạc Ái" của người nào đó đang trực thẳng chống đỡ phía dưới của cô, khô nóng bất an ma sát
Cách vải dệt, cô cũng có thể cảm giác được nhiệt độ nóng bỏng đến dọa người kia.
Thịnh Vị Ương cuống quít đẩy Hoàng Phủ Bạc Ái ra,
“Ba tuổi, đừng náo loạn!”
Rõ ràng là đang quát lớn, nhưng âm thanh kia lại bị tình ** dục nhiễm qua, nghe ra lại có loại hương vị muốn cự còn nghênh, mị hoặc nói không nên lời **.
……
Quả nhiên, càng thêm kích thích hormone giống đực xao động cả người mỗ nam.
Thịnh Vị Ương nước mắt ┭┮﹏┭┮……
Mắt đen của Hoàng Phủ Bạc Ái tối sầm lại, bắt lấy tay nhỏ của Thịnh Vị Ương, sờ soạng phía dưới bung lên như cây dù nhỏ của mình.
Khóe môi, nhướng lên một nụ cười hài hước, đặt ở bên tai mẫn cảm của cô, nói nhỏ nhẹ ma sát, giọng nói tà ** mị cực kỳ gợi cảm,
“Bà xã, tiểu đệ đệ của anh, đang kêu gọi tiểu muội muội của em……”