Thịnh Vị Ương lại giữ chặt tay Lạc Trạch, lau lau nước mắt nơi khóe mắt,
“Tiểu Trạch, hiện tại thân thể em đều tốt chứ?”
Lạc Trạch cười anh tuấn, vỗ vỗ ngực,
“Ừ, đều tốt.”
Thịnh Vị Ương lại tinh tế đánh giá từ đầu đến chân Lạc Trạch một phen, cảm thán nói,
“Thật sự rất thần kỳ đó!”
Thịnh Vị Ương đột nhiên nghĩ đến bộ phim《 Star xuyên qua 》từng xem, Annie Hathaway nói, yêu là một loại lực lượng, làm chúng ta xuyên qua thời không cảm nhận được sự tồn tại của nó,
Trên thế giới này, luôn có rất nhiều hiện tượng khoa học tự nhiên không thể giải thích.
Có lẽ, ở trong không gian ngũ duy nhân loại không biết, có càng nhiều va chạm linh hồn thần bí lại tốt đẹp.
Bên cạnh, vị Bạc Ái thiếu gia nào đó gắt gao trừng mắt nhìn Thịnh Vị Ương và Lạc Trạch nắm chặt tay, mắt sâu đen nhánh toàn là lạnh ghê người.
...
Bỗng chốc giận dữ, một phen hất cánh tay Lạc Trạch ra, nắm tay nhỏ của bà xã nhà mình kéo vào trong lòng ngực, lạnh lùng xem thường,
“Nói chuyện thật tốt, không cho phép nhúc nhích tay.”
Ngoại trừ bản thân Hoàng Phủ Bạc Ái, ba người còn lại đều nhịn không được trợn trắng mắt, khóe miệng Lạc Trạch kéo kéo nói một câu,
“Anh rể, anh đủ rồi đó.”
Máu ghen khổng lồ này, quả thực!
Chỉ là, một tiếng “anh rể” lại gọi đến Hoàng Phủ Bạc Ái tâm hoa nộ phóng, càng lạnh diễm liếc xéo một cái,
“Về sau không cho phép sờ tay của chị chú, muốn sờ thì sờ Tiểu Ngũ.”