Mọi người cũng đều không chơi trò chơi, nói chuyện phiếm ở trong diễn đàn, Lôi Nặc thực ghét bỏ Sở thiếu,
“Tiểu Xuyên Xuyên, không phải gần đây đang theo đuổi mẹ của con trai cậu à! Sao còn đặc biệt thiểu năng trí tuệ vậy!”
Kỳ Mộ Phi tán thành, Quý Diệc Thừa đồng ý.
Ngữ điệu Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng,
“Thiểu năng trí tuệ và EQ của Tiểu Xuyên Xuyên là nhất trí.”
Quyết đoán, động tác nhất trí trợn trắng mắt tròn xoe một cái.
Hoàng Phủ, anh nha còn không biết xấu hổ nói Tiểu Xuyên Xuyên? Chỉ với EQ kia của cậu, Tiểu Vị Ương nhà cậu đều trực tiếp kêu chịu không nổi, chịu không nổi đó!
Vị Bạc Ái thiếu gia nào đó còn ngước cằm, toàn bộ khuôn mặt đều là kiêu ngạo.
Tập thể nhìn nhau không còn lời gì để nói.
……
Sở Nam Xuyên lại yên lặng phát một câu,
“Đêm nay tôi ngủ ở tiểu khu bên này.”
Quyết đoán, một người còn kích động hơn một người,
“Dựa vào**! Cậu nhanh như vậy liền lăn lên giường với mẹ của con cậu rồi!”
“……”
Còn chưa có hăng say, Sở Nam Xuyên cường ngạnh phun ra bốn chữ,
“Tôi ngủ sô pha……”
Vì thế, mọi người vô số chuỗi “...” spam, dâng lên mười vạn phần đồng tình, khó trách đêm nay chơi game yếu như vậy, hóa ra là có thịt không thể ăn sao……
Sở Nam Xuyên yên lặng kéo khóe mắt một cái, cút, lão tử không chơi với các người!
Logout! Ngủ!