Nụ hôn ôn nhu dần dần trở nên nóng bỏng lên, mút hút hương vị thanh sáp và ngọt ngạo của cô, trước ngực nhô lên, mềm mại ma sát.
……
Lập tức, trái tim thình thịch kinh hoàng của Nam Tiểu Tố thật giống như muốn nổ tung.
Cô đương nhiên biết nụ hôn này là nóng bỏng cỡ nào, không giống như lần trước không cẩn thận dán miệng với Kỳ Mộ Phi!
Anh ôm cô, bàn tay giữ ở bên hông cô, chân bị thương kia của cô còn gác ở trên đùi của anh, thân thể hai người dán sát, không ngừng nhẹ áp lên.
Hơi thở ái muội trong khe hỡ thu hẹp đang không ngừng tràn ngập……
Cô tựa như một chú cá bỗng nhiên chết đuối, rõ ràng hoảng loạn, lại cố tình không biết tránh thoát như thế nào, cứ mặc anh hôn sâu như vậy.
Thậm chí, lại có thể yêu thích loại cảm giác sắp thở không thông này ……
Một nụ hôn tan mất.
Kỳ Mộ Phi hơi buông lỏng Nam Tiểu Tố ra một chút, một tay nâng eo sau có chút vô lực của cô, ánh mắt lãnh đạm tràn đầy nhu tình, khóe miệng mỉm cười,
“Như vậy liền có khác nhau.”
Quyết đoán, Nam Tiểu Tố 囧 (╯□╰), cô thề, câu nói vừa rồi kia của cô, tuyệt đối không phải muốn biểu đạt ý tứ này!
Hai má tuyết trắng của Nam Tiểu Tố một mảnh đỏ hồng, liền giống như phấn hồng tinh khiết thiên nhiên, gục đầu xuống ở trong lòng ngực Kỳ Mộ Phi, ngực phập phồng thở hổn hển.
Cùng bề ngoài “Ngự tỷ Tiểu Tố” bạn trai có lực bạo biểu kia quả thực chính là cách biệt một trời.