Nhìn căn phòng của anh, vẫn là trang trí trắng đen lạnh lẽo như cũ, nhưng chờ đợi anh không phải hắc ám và yên tĩnh giống như chết nữa.
Trong phòng, có tiếng chuông bạc dễ nghe của cô, đèn treo thủy tinh rơi xuống ánh sáng màu vàng nhạt, trên giường lớn mềm mại còn lưu lại dấu vết cô từng nằm qua, trong không khí bay hương thơm ngọt ngào nhàn nhạt.
Bỗng dưng ---
Nơi nào đó trong lòng Hoàng Phủ Bạc Ái không tự giác mềm đi một chút, hình dáng quá mức lạnh băng ở dưới ánh đèn lại có thể hiện ra vài phần nhu hòa, càng thêm tà mị mà gợi cảm.
Hoàng Phủ Bạc Ái tùy ý ném áo khoác tây trang đã cởi ra trên tay lên sô pha, vừa đi vào trong phòng ngủ, trong tay vừa cởi bỏ nút áo sơ mi.
Lúc đi đến ngoài cửa phòng tắm, bước chân Hoàng Phủ Bạc Ái dừng một chút, bên chân trên sàn nhà, rơi một cái quần lót tơ tằm màu hồng phấn.
……
Chợt, đôi mắt đen nhánh của người đàn ông tối sầm lại, khóe môi hồng nhạt xẹt qua một chút ý cười tà mị.
Hoàng Phủ Bạc Ái khom lưng nhặt lên, sau đó đưa tay xoay mở cửa phòng tắm.
“Cạch --”
Khóe môi cười tà của vị thiếu gia nào đó đột nhiên vừa kéo, mặt nháy mắt đen thui.
Con nhóc thúi này, dù trong nhà không có ai đi nữa, tắm rửa một chút còn khóa cửa!
Đây là thói quen Thịnh Vị Ương dưỡng thành khi du học ở nước ngoài, chỉ cần tắm rửa liền nhất định sẽ khóa cửa, rốt cuộc một người nữ sinh ra ngoài sống sẽ không an toàn.
Hừ! Khóa lại anh cũng có thể đi vào! Đây chính là biệt thự của anh, sao có thể không có chìa khóa chứ!
Hoàng Phủ Bạc Ái xoay người đi đến mép giường, mở tủ đầu giường ra tìm được chìa khóa phòng tắm, lại đi đến trước cửa phòng tắm, “cạch” một tiếng mở khóa cửa ra.
Hoàng Phủ Bạc Ái đắc ý nhướng mày, sau đó đẩy cửa đi vào.