Ai ngờ được Nam Tiểu Tố ho khan hai tiếng, vung tay, vỗ lên vai Hoàng Phủ Bạc Ý, đặc biệt tiêu sái nói, “Không phải đều không có việc gì rồi ư!”
Kỳ Mộ Phi, “……”
Anh còn tưởng rằng cô sẽ nói chuyện giúp mình chứ!
Quả nhiên, lại suy nghĩ nhiều.
Vào lúc tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, hai má Hạ Mộc Cẩn trắng bệch, cắn răng, dường như dùng hết sức lực toàn thân hỏi,
“Chú Tiêu, lúc Sở Nam Xuyên rơi xuống đất va chạm sau ót, có thể có chuyện gì không?”
Tiêu Cẩm Đường nhướng mày, thầm nghĩ. Nha nha, dưới tình huống khẩn cấp như vậy mà vợ của Tiểu Xuyên Xuyên còn có thể phán đoán nơi nào bị thương, không tồi nha!
……
Hạ Mộc Cẩn thu mắt, một khắc anh ngã lên người cô kia, máu chảy như lời chú, tất cả đều chảy ở trên mặt cô.
Mọi người cũng bị lời nói của Hạ Mộc Cẩn dọa sợ rồi.
Đụng vào đầu!
Vậy……
Tiêu Cẩm Đường rất hào khí nhướng mày, duỗi tay xoa xoa đầu Tiểu Quang, Tiểu Quang đã ở trong lòng ngực Hạ Mộc Cẩn khóc đẫm nước mắt,
“Đừng khóc, lão tử của cháu đánh rắm cũng không có, chỉ là xương cốt trên người gãy đến không còn hình dạng thôi!
Chỉ là ba ngu ngốc của cháu còn nhanh trí không kéo ra mấy vết thương trí mạng, vẫn là không biến thành người thực vật, chờ lão tử của cháu tỉnh, nhớ rõ bảo mẹ cháu điều dưỡng thật tốt!”
Tiểu Quang không có hoàn toàn nghe hiểu lời nói của Tiêu Cẩm Đường, nhưng hiểu rõ lời nói chính là daddy của bé không có việc gì, lập tức cười, chảy nước mũi ra.
“Haizz……”
Tất cả mọi người thở ra một hơi thật dài.