Hoàng Phủ Bạc Ái nâng bàn tay căng thẳng, không đợi cô phản ứng lại đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy bỗng nhiên một trận không trọng lượng, cô đã bị Hoàng Phủ Bạc Ái ôm kiểu ôm công chúa, ôm vào trong lòng ngực.
Thịnh Vị Ương, “……”
Vừa rồi tên này chính là đang chơi xiếc ảo thuật quốc tế sao?
囧 a! ╯□╰
……
Thịnh Vị Ương mới vừa nhấc mắt, tầm mắt liền rơi vào đôi mắt nóng bỏng của anh.
Con ngươi của Hoàng Phủ Bạc Ái đen nhánh, thậm chí còn muốn sáng hơn một bầu trời sao rực rỡ sau đầu của anh, dục vọng cuồng nhiệt dần dần thấm ánh sáng hồng nồng đậm từ tầng màu đỏ kia.
Thịnh Vị Ương nhìn đến một trận hãi hùng khiếp vía, “ầm" khuôn mặt nhỏ đỏ lên.
Gió biển rõ ràng quất vào mặt, sao lại cảm thấy rất nóng chứ!
Hoàng Phủ Bạc Ái cắn răng, đáng chết! Mỗi lần trêu chọc cô, kết quả cuối cùng ngược lại chọc chính mình đến một thân lửa!
Hoàng Phủ Bạc Ái lại hung hăng liếc mắt trừng cô một cái, hầu kết lăn một vòng, tràn ra giọng nói từ tính gợi cảm mà khàn khàn,
“Tiểu yêu tinh……”
Thịnh Vị Ương che mặt.
Dù là bất luận cô gái nào cũng không chịu nổi ánh mắt nhiệt tình mà tình dục của anh! Quả thực chính là câu dẫn xích lõa trần trụi!
……
Thịnh Vị Ương cắn răng một cái, cánh môi thật đỏ tươi giống như nhuộm máu, nhắm mắt, mở miệng nói,
“Cái kia…… Đi rồi!”
Sau đó liền xấu hổ đến nhắm thẳng chui vào hõm vai của Hoàng Phủ Bạc Ái, thật ra buổi tối mấy ngày nay, anh nghẹn đến mức vất vả, cô cũng bị anh tra tấn khó chịu nha!
Thịnh Vị Ương, mày thật sự trụy lạc, mắc cỡ chết người, mắc cỡ chết người a a……
Tiếp theo, chưa đến mười phút, Bạc Tứ lái một chiếc xe thể thao Pagani số lượng có hạn, khí thế mười phần ngừng ở trước mặt bọn họ.