Lại bỗng nhiên, sắc mặt lạnh lẽo, cuồng ngạo tà chí,
“Lạc thiếu, đã lâu không gặp.”
Lạc Trạch bưng ly rượu vang đỏ đi tới, cười đến anh tuấn tiêu sái, chọc cho đám phụ nữ bên cạnh suýt kinh hô kêu ra tiếng,
“Hoàng Phủ thiếu gia, không nghĩ tới anh đã kết hôn với nhị tiểu thư nhà họ Thịnh.”
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng nhướng mày, giọng nói gợi cảm gần như lạnh tới cực hạn rồi,
“Lạc thiếu tựa hồ rất cảm thấy hứng thú với phu nhân của tôi.”
“Xác thật như thế,” Lạc Trạch lại có thể hoàn toàn không phủ nhận gật đầu, ngữ khí nghiêm túc nói, “Tôi cực kỳ cảm thấy hứng thú với Thịnh tiểu thư.”
Nháy mắt, một mảnh tối đen trong mắt đen tà nghiệt của Hoàng Phủ Bạc Ái càng nồng đậm, giống như phóng thích lệ quỷ ẩn nấp ra.
Nhìn đến Lạc Trạch lại có thể đột nhiên hoảng hốt một chút, ổn định nhịp tim hỗn loạn, tiếp tục nói,
“Nếu Hoàng Phủ thiếu gia không phải thiệt tình yêu Thịnh tiểu thư, xin buông tha cô ấy, tôi sẽ dẫn cô ấy rời đi.”
Bỗng nhiên, Hoàng Phủ Bạc Ái nâng khóe môi, lạnh lùng cười, giữa khóe môi phun ra giọng nói lạnh như sương, vô tình, lại vang vang, bá đạo không ai bì nổi,
“Không có khả năng.”
Lập tức, trên mặt Lạc Trạch cũng âm u,
“Anh là thật sự yêu cô ấy”
Ngữ khí Hoàng Phủ Bạc Ái mỉa mai,
“Lạc thiếu, anh không cảm thấy anh quản quá nhiều sao, tôi thật sự rất hiếu kì, Lạc thiếu và phu nhân của tôi hoàn toàn không có chút quen biết nào, vì sao lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với phu nhân của tôi như thế”