Người đàn ông hút ngược một hơi, âm sắc nghẹn ngào vang lên, tràn ngập hơi thở nùng liệt, nghe càng thêm gợi cảm,
“Tiểu Ý, đừng nhúc nhích, bằng không thật sự ‘ xe chấn’ với em……”
“……”
……
Trong xe thể thao.
Xe mui trần trơn bóng, tràn ra hương vị nóng bỏng ái muội.
Lôi Nặc thay Hoàng Phủ Bạc Ý sửa sang lại cổ áo, dưới ánh trăng trắng vụn, mơ hồ thấy giữa xương quai xanh mê người kia, là từng viên quả mâm xôi phấn hồng kia.
Hoàng Phủ Bạc Ý lau lau mồ hôi trên trán Lôi Nặc, cười rất hạnh phúc.
Giờ khắc này, là hạnh phúc thật sự.
Tựa như cô đã từng vô số lần khát khao vậy, anh thực điên cuồng thực nhiệt tình hôn cô, máu cả người đều đang mở rộng kêu gào, đều chỉ là bởi vì cô.
Tuổi trẻ rung động, cô chính là muốn như vậy.
……
“Lần này hài lòng!” Lôi Nặc cực kỳ táo bạo gãi gãi tóc, đàn ông dục vọng bất mãn a a……
Hoàng Phủ Bạc Ý nâng cằm,
“Lôi Lôi, em nói anh trước kia, em cố ý giả say đùa giỡn trêu chọc anh, sao anh lại không có phản ứng?”
Sắc mặt ẩn nhẫn của Lôi Nặc hồng đến biến thành màu đen, một giọng nói hận không thể nhảy dựng lên từ ghế điều khiển rống,
“Em t/m/d biết lão tử nhẫn đến có bao nhiêu vất vả không!”
“A!” Hoàng Phủ Bạc Ý cả kinh, “Anh chịu đựng?”
“Vô nghĩa!” Một đầu lửa lớn của Lôi Nặc đang hừng hực thiêu đốt, “Nhiều năm trước anh đã muốn ăn ** em!”