“Lạc thiếu, anh không cảm thấy anh quản quá nhiều sao, tôi thật sự rất hiếu kì, Lạc thiếu và phu nhân của tôi hoàn toàn không có chút quen biết nào, vì sao lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với phu nhân của tôi như thế”
“Tôi” Lạc Trạch lập tức nghẹn lời.
“Hửm” Sắc mặt hung ác nham hiểm của Hoàng Phủ Bạc Ái càng âm trầm.
Vừa rồi anh nói lúc trước Lạc thiếu hoàn toàn không quen biết con báo nhỏ, chỉ là thử Lạc Trạch, không nghĩ tới anh lại có thể không có phản bác.
Bỗng chốc, mí mắt rũ xuống của Lạc Trạch xẹt qua một chút bi thương tuyệt tịch, nắm tay dùng sức căng thẳng,
“Thịnh tiểu thư không quen biết tôi, nhưng tôi nhận thức Thịnh tiểu thư.”
Hoàng Phủ Bạc Ái liếc mắt,
“Lạc thiếu, giải thích của anh thật yếu ớt.”
Đột nhiên, Lạc Trạch vừa nhấc đầu, đường nét tuấn dật nhiễm lạnh lẽo kiên quyết,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, mặc kệ thế nào, anh ngàn vạn đừng thương tổn cô ấy, nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh”
Ánh mắt miệt thị của Hoàng Phủ Bạc Ái càng cuồng ngạo,
“Lạc thiếu, cho dù anh là con trai tư lệnh quân chính trung ương, anh cho rằng tôi sẽ sợ anh”
Lạc Trạch, “Anh”
Trong lúc nhất thời, hai người đàn ông, lạnh lùng giằng co.