Nhìn nam nhân hỉ nộ thay đổi quá nhanh sắc mặt, Thịnh Vị Ương bả vai run lên.
Thằng nhãi này lại làm sao vậy
Hoàng Phủ Bạc Ái ném điện thoại ở một bên, càng kề sát chế trụ thân mình của cô, đè ép mềm mại trước ngực cô, giọng nói ái muội,
“Tình cảm ngầm cái gì, em là vợ của Hoàng Phủ Bạc Ái tôi.”
“Nhưng mà tôi không muốn nổi tiếng a a” Thịnh Vị Ương đặc biệt thuần lương chớp chớp mắt.
Hoàng Phủ Bạc Ái lại nhịn không được xoa mặt cô, tựa như quả đào mật chín mọng, phấn hồng phấn hồng, ngữ khí lộ ra khinh bỉ nồng đậm,
“Ngu xuẩn muốn chết! Khi em đáp ứng làm người phụ nữ của tôi thì nên nghĩ tới rồi!”
……
Lúc ban đầu, anh sẽ ký hợp đồng hôn nhân của cô, chỉ là vì một hơi tức giận với EMP, ai bảo lão già cho an bài phụ nữ đính hôn loạn cho anh!
Chính là, ở biệt thự cùng cô sớm chiều ở chung, chậm rãi, anh phát hiện chính anh có chút không thích hợp, thậm chí là không bình thường.
Luôn muốn nhìn thấy cô, muốn nghe thấy tiếng cô nghiến răng nghiến lợi cố tình lại cười đến như tiếng chuông bạc, lúc đấu võ mồm với cô, trong lòng anh thật ra đã vui hỏng rồi, thậm chí có một lần họp hội đồng quản trị ở trong công ty, anh lại có thể bởi vì nghĩ đến cô nghĩ đến xuất thần!
Đây là chuyện chưa từng có!
Thịnh Vị Ương một lần lại một lần khiêu chiến điểm mấu chốt của anh, anh lại một lần lại một lần làm chuyện vốn tưởng rằng đời này đều sẽ không làm.
Lần đầu tiên bị phụ nữ mắng biến thái, lần đầu tiên vào buổi tối khuya vừa xem anime ấu trĩ vừa ăn khuya, lần đầu tiên ghen, lần đầu tiên nhận được kết bình an, lần đầu tiên chủ động gửi tin nhắn, lần đầu tiên tặng hoa hồng, lần đầu tiên nói xin lỗi, lần đầu tiên sợ hãi mất đi……
Lần đầu tiên, nhớ nhung một người.
Anh giống như thật sự dộng tâm với con báo nhỏ của anh……
……
Trải qua yến hội tối hôm qua, nhìn thấy biểu tình hèn mọn của đám đàn ông kia, anh hận không thể móc hết tròng mắt của tất cả bọn họ! Càng thêm kiên định quyết tâm muốn công khai tin tức anh đã kết hôn.