Quý Diệc Thừa nghe hiểu ý tứ của Hoàng Phủ Bạc Ái,
“Ngày hôm qua tôi lại nghe E nói với cha yêu nghiệt nhà tôi nói muốn chia rẽ cậu và vợ của cậu đấy! Hiện tại mẹ cậu cũng không thích vợ của cậu.
Tiểu Bạc Ái, tôi chính là nhắc nhở cậu, đừng khoe khoang quá sớm, cẩn thận vui quá hóa buồn, chẳng may ngày nào đó có đường rẽ gì đó, cậu và vợ của cậu là liên tục gặp trở ngại hay là uống thuốc trừ sâu DDVP cùng chết vì tình chứ!”
“Cút.”
“Lão tử cho cậu tình báo mà!”
“Miễn.”
Quý Diệc Thừa đột nhiên lại nghĩ đến chuyện gì đó,
“Hoàng Phủ, sinh nhật của cậu sắp tới rồi, ngày hôm qua tôi nghe cha cậu nói muốn làm tiệc sinh nhật cho cậu đó.”
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh giọng như sương phun hai chữ,
“Không làm.”
“Tôi liền biết cậu sẽ nói như vậy, chỉ là cậu có thể làm trái cha cậu sao?”
“Hừ!”
Quý Diệc Thừa tà ác nhướng mày, hai người đàn ông lại đâm vết sẹo của nhau một lát, sau đó mới tắt video hội nghị.
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời khô nóng lọt vào, dọc theo rèm cửa sổ rơi ở bên chân Hoàng Phủ Bạc Ái, sau khi phản chiếu, đường nét quá mức diễm lệ của người đàn ông dần âm trầm, lại chậm rãi phủ lên một tầng ánh sáng lạnh lẽo.
……
Thật lâu sau, bỗng nhiên một trận tiếng đập cửa “bùm bùm”.
“Tiến vào.”
“Két” một tiếng, Thịnh Vị Ương giống như con mèo nhỏ thò đầu vào, mắt cười dịu dàng nhỏ giọng gọi anh,
“Ba tuổi, anh họp xong rồi sao?”
Bên trong phòng sách không âm thanh, nghĩ thầm anh hẳn là đã họp xong rồi, lúc này mới gõ cửa.
……