Kỳ Mộ Phi lại lần nữa đi trở về,
“Em muốn ăn cái gì?”
Nam Tiểu Tố ngoắc ngoắc khóe miệng,
“Tôi muốn ăn mỳ, mỳ hồ điệp trứng gà cà chua, lần trước nghe Sở thiếu nói anh cũng biết nấu cơm, đúng không?”
Ngụ ý chính là, anh đi phòng bếp nấu đi!
“Chờ.” Kỳ Mộ Phi lạnh lùng ném xuống một chữ, sau đó xoay người đi đến phòng bếp.
“A”!
Hai tròng mắt của Nam Tiểu Tố trừng lớn, tên này nha thật đúng là đi phòng bếp nấu mỳ cho cô ăn sao! Vội vàng kinh hô,
“Kỳ Mộ Phi, tôi nói chơi với anh thôi! Anh đi ra ngoài nhà hàng mua đóng gói trở về là được rồi!”
Trong phòng bếp, giọng nói ưu nhã trầm thấp của người đàn ông truyền đến,
“Tiểu Tố, mỳ hồ điệp đặt ở nơi nào?”
Nam Tiểu Tố sờ sờ cái mũi,
“Ách, giống như phía trên thứ hai bên phải…… Không đúng, cái ngăn tủ thứ ba, không không không, ngăn tủ thứ ba đếm ngược lên!”
……
Trong phòng bếp, mỗ nam một đầu hắc tuyến đang hỗn độn tung bay,
“Ở trong ngăn tủ thứ hai đếm ngược.”
Nam Tiểu Tố, “……”
Nhớ năm đó lần đầu tiên cũng là cuối cùng cô xuống bếp, không phân biệt được đường muối, nước tương đấm đen đều không nhận ra……