Mục lục
Đạo Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hết lần này đến lần khác lại không biết làm thế nào, lúc này cũng không dám làm gì những người đó.



“Thì ra là vậy! Tên Mông Sơn Minh này quả nhiên là cao thủ!”

Kinh đô nước Tề, trong Phong Lôi đường, Hô Diên Vô Hận đứng ở trước bản đồ nhìn chằm chằm vào bản đồ, dáng vẻ vừa mới hiểu ra điều gì đấy.

Sau khi điều tra kĩ lưỡng tình hình chiến sự, cách thức Mông Sơn Minh vượt qua eo sông Cổn Long đã lộ ra rồi, dù sao bên phía Mông Sơn Minh còn có tu sĩ nước Tề hỗ trợ chiến đấu, sau khi biết chuyện khiến ông ta kinh ngạc hô lên.

Tra Hổ đứng một bên cười nói: “Chỉ là tập hợp một vài mạng người thôi,

Đáng giá để tướng quân khen ngợi như vậy sao? Theo ta thấy, còn không bằng ông ta để lũ lụt lên nhấn chìm nhân mã hộ đê!”

Hô Diên Vô Hận quay người lại, lắc đầu nói: “Chuyện đâu có dễ như ngươi nói như thế, ngươi bảo người khác tập hợp lại thử xem, xem có thể tập hợp được mạng người lại không? Phải chờ đợi nước sông tăng lên, những người vượt sông mới có cơ hội leo đến bờ bên kia. Còn nhớ rõ trước kia lúc ông ta đợi ở sông Đông Vực khiến người khác không đoán được ý đồ không? Mọi người đều cho rằng vì lương thực của ông ta không đủ, không biết rõ ông ta cứ dây dưa lề mề như vậy là có ý gì, chỉ nghĩ rằng chắc chắn ông ta đang suy nghĩ biện pháp, lại không biết rằng ông ta đang chờ đợi cơn mưa to kia!”

Quay người lại chỉ vào trên bản đồ: “Eo sông Cổn Long! Chẳng những lựa chọn nhân mã dũng cảm vượt sông, vì lần tập kích bất ngờ này, ông ta ngay cả thiên thời địa lợi đều tính toán hết cả, ngay cả việc mấy ngày sau có mưa to cũng tính được luôn. Trận chiến kết hợp thiên thời, địa lợi, nhân hòa này nhìn thì đơn giản, thật ra lại cao minh tới mức khó có thể thêm bước nào, khiến người khác chỉ có thể nhìn. Không thể không thừa nhận, Mông Sơn Minh này thật sự rất lợi hại, ngay cả thiên thời cũng bị ông ta sử dụng, nói ông ta là chiến thần cũng không quá! Nước Yến có nhân vật như vậy, lại không biết dùng cho đúng, thực sự là bẽ mặt!”

Đúng lúc này, một tiểu tướng vội vã đi vào nói: “Báo tướng quân, quân Tống bắt đầu tấn công Yến Kinh rồi!”

Lời vừa nói ra, Hô Diên Vô Hận và Tra Hổ đồng thời kinh ngạc, Hô Diên Vô Hận cực kì ngạc nhiên nói: “Không phải đã nói đàm phán hòa bình sao? Sao lại đột nhiên thay đổi?”

Tiểu tướng cầm tình báo nói: “Theo báo cáo, Mông Sơn Minh phá hủy nền móng đàm phán hòa bình, chôn sống sáu mươi vạn tù binh quân Tống, chọc giận quân Tống!”

Chôn sống sáu mươi vặn người? Hô Diên Vô Hận và Tra Hổ cùng hít khí một hơi khí lạnh, người trước nhanh chóng nhận tình báo xem.

Xem xong, Hô Diên Vô Hận im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở dài: “Ông ta thế mà lại không thể ý đến sống chết của toàn Yến Kinh, Mông Sơn Minh đang quyết tâm muốn đánh nước Tống bán sống bán chết! Ông ta làm như vậy, về tình không hợp, về lí là muốn tiêu diệt uy hiếp cho phía đông nước Yến trong một khoảng thời gian nhất định, khiến nước Tống trong một thời gian nhất định không dám phạm vào nước Yến nữa, cũng là muốn đẩy nước Tống vào cảnh không còn đường lui, kéo nước Tống xuống nước, cùng nhau chống lại nước Hàn! Lão già này lại có thể vì nước Yến mà tạo ra thời gian ổn định tạm thời, không tiếc ô uế thanh danh một đời, thật sự xuống tay ác độc, ông ta làm vậy, không thể nói là đúng hay sai, làm như ma quỷ, nước Tống bị ông ta xông vào, sợ là trăm họ phải lầm than!”

Tra Hổ cau mày: “Người chết trên sa trường là chuyện bình thường, chỉ là chôn sống sáu mươi vạn người thì đúng thật là quá đáng rồi!

“Sao ta lại cảm thấy ông ta đang cố ý chọc giận quân Tống tấn công Yến Kinh!” Hô Diên Vô Hận híp mắt, giữa khi mắt lóe sáng: “Chẳng lẽ ông ta còn ý gì khác, chẳng lã đây là mưu kế Thương Triêu Tông đặt ra?”

Tra Hổ nhận ra điều gì đó, thử hỏi một câu: “Mượn tay của quân Tống, phá hủy căn cơ quyền lực của Thương Kiến Hùng sao?”

“Hầy!” Hô Diên Vô Hận buông tiếng thở dài: “Ta có thể hiểu được suy nghĩ của ông ta.”

Tra Hồ ồ một tiếng, hỏi: “Thế nào?”

Hô Diên Vô Hận hơi hơi thương cảm, nói: “Cả đời ông ta chinh chiến, bảo vệ nước Yến, không biết bao nhiêu người bên cạnh sống chết, bây giờ lại chính mắt thấy nước Yến trở nên như vậy, mặc người khác lăng nhục, đã không phải đánh thắng một trận có thể thay đổi được thế trận hiện nay. Ngươi không hiểu được bi phẫn trong lòng ông ta… ta hiểu được!”

“Báo!” Bên ngoài lại truyền đến một tiếng cấp báo, tiểu tướng lại đi vào, dâng một bản tình cáo lên, báo cáo: “Mông Sơn Minh ở trong lãnh thổ nước Tống, tàn sát hàng loạt dân trong thành!”

Tàn sát hàng loạt dân trong thành? Hai người giật mình nhìn nhau.

Hô Diên Vô Hận đoạt lấy tình báo, đọc xem, xem xong lắc đầu: “Không khác gì ta nghĩ, quả nhiên khiến trăm họ lầm than, Mông Sơn Minh đúng là đại khai sát giới!”

Tra Hổ thuận tay lấy tình báo trong tay ông ta ra xem.

Tiêu diệt binh mã hộ đê, quân Yến đánh vào trong lãnh thổ nước Tống gần như không gặp phải đối thủ xứng tầm, Mông Sơn Minh tản binh mã ra, cứ mười vạn người làm một đoàn, rồi lại chia một tổ một vạn người, tản ra càn quét trong nước Tống, phá hủy mọi thứ.

Quân Yến quét ra, tạo một mồi lửa đốt hàng loạt thôn xóm, thành trấn của của nước Tống, đốt toàn bộ những nơi có dân cư sinh sống.

Trước đó còn phái tu sĩ xâm nhập làm loạn thành quách, trên đường ngoài thành đánh úp giết chết vô số, khiến cho dân trong thành không dám chạy trốn.

Một huyện trấn nhỏ có khoảng ba vạn dân cư bị quân Yến vây quanh, huyện lệnh và thủ quan là cha con, hai cha con ngu trung, không chịu mở thành đầu hàng, thề sống chết cùng huyện thành.

Kết quả nghĩ là ra, huyện thành nho nhỉ đó nào có thể chống lại được thế công của binh mã quân Yến, con trai chết trận, lúc thành bị phá, huyện lệnh rút kiếm đâm chết vợ và con gái của mình, sau đó tự vẫn để đền ơn Đại Tống!

Cuối cùng thật sự giống với nhưng gì quân Yến tuyên bố trước khi công thành, sau khi thành phá, quân Yến đại khai sát giới, giét cả chó gà cũng không tha, giết sạch người sống trong thành!

Sau khi vơ vét một lượt, bọn họ đốt một mồi lửa, chôn vùi huyện thành nhỏ kia trong biển lửa!”

Cách thức quân Yến thi hành chính là tung lưới diệt sạch toàn bộ, trước tiên vây thành ra lệnh giao lương thực, thành nào giao lương thực rồi, dân chúng có thể rời đi, có điều thành thì vẫn phải đốt.

Những nơi quân Yến đến, dân Tống không có chỗ ở, bị buộc chạy đến sâu trong nước Tống để chạy nạn.

Đến giờ vẫn chưa dừng, quân Yến không chút hoảng loạn tiến lên, đã quét sạch ba tòa thành, thiêu hủy hơn mười thành xung quanh!

“Mông Sơn Minh này làm thật sự quá đáng quá rồi!” Tra Hổ nhìn tình báo trong tay, lạnh lùng nói.

“Quá đáng à? Nhìn thì có vẻ hơn hai trăm vạn nhân mã, thật ra là chỉ có quân xâm nhập, không có tiếp tế tiếp viện, lương thực trên tay ông ta không thể dây dưa ở nước Tống lâu được, trừ bỏ đốt, giết để cướp, ông ta có thể làm gì khác? Không ăn, hơn hai trăm vạn nhân mã sẽ chết đói ở lãnh thổ nước Tống, chiến lược số nhân mã này chấp hành đang gánh vác sinh tử của cả nước Yến, nếu là ngươi ngươi làm thế nào?” Hô Diên Vô Hận híp mắt hỏi.

Tra Hổ: “Có vậy cũng không nhất định phải tàn sát hàng loạt dân thành chứ? Lấy được rồi còn đốt thành đi, đây là tạo nghiệp đấy!”

“Ngươi nói lời hay khuyên bảo người ta có thể ngoan ngoãn giao lương thực ra sao? Ngươi có tin người dân trong thành không ôm lương thực chạy thì cũng là quan thủ thành sẽ đốt sạch lương thực đi không? Lão Hổ này, trên chiến trường, loại chuyện này không có đúng hay sai, nếu nước Tống khơi mào chiến sự xâm chiếm nước Yến thì phải chuẩn bị tốt tâm lí chịu đựng trả giá!”

Hô Diên Vô Hận nói xong, đi đến trước bản đồ, chỉ chỉ Yến Kinh: “Mông Sơn Minh nhìn thì giống như đang đốt, giết, cướp bóc ở lãnh thổ nước Tống, trên thực tế, mục tiêu cuối cùng của ông ta vẫn là binh mã quân Tống đang tấn công vào Yến Kinh này! Mông Sơn Minh trước hết là kiếm quân lương cho quân mình, sau đó là có ý định tạo ra khủng hoảng phạm vi lớn trong nước Tống, khiến đan chúng trong phạm vi lớn lãnh thổ nước Tống chạy trốn, ông ta đang thanh trừng phạm vi lớn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK