Mục lục
Đạo Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi khép thư lại, ánh mắt Thiệu Bình Ba nghiêm túc, âm thầm cắn răng nói:

“Đây căn bản là mưu đồ đã lâu, từ lúc vừa mới bắt đầu tìm tới ta, từng bước một đã sớm nằm trong kế hoạch của đối phương rồi. Chỉ hận ta hoàn toàn không biết gì về tình huống sau lưng đối phương, lại trở thành quân cờ của người ta, đáng hận!

Thiệu Tam Tỉnh thử hỏi:

“Đại công tử, có phải báo lên hai mạng lưới kia không?

Thiệu Bình Ba trầm mặc.

...

Thiên Lam Thánh Địa gần như vắng vẻ không người, sau khi nhận được thư mà Lam Đạo Lâm đưa tới, người hầu như đều đã chạy sạch rồi.

Trong một cái lồng kim loại bên trong nhốt tám người, nữ nhi La Phương Phỉ của La Thu, thủ hạ của Ô Thường – Trưởng lão Hắc Thạch, nghĩa tử của Tuyết bà bà – Bạch Vô Nhai, thủ hạ của Nguyên Sắc – Nguyên Phi... nói chung, người có chút quan trọng với tám đại Thánh đều bị Lam Đạo Lâm tiện tay bắt tới đây.

Tám đại Thánh cũng không ngờ Lam Đạo Lâm lại đột nhiên đánh bất ngờ, không kịp tránh cho nên mới như vậy.

Mà lúc này Lam Đạo Lâm đang đứng chắp tay sau lưng phía trên lồng sắt. Ở dưới chân ông ta là nơi nhốt tám người, bất kỳ lúc nào ông ta cũng có thể dễ dàng tru diệt tám người đang bị nhốt ở đây, cam đoan không ai có thể chạy trốn.

Trước đó, tám người Đốc Vô Hư cùng nhau chạy tới, nghe đồn ở sào huyệt của mình đã xảy ra chuyện, không cần nghĩ, liền quay về luôn.

Một màn trước mắt khiến sắc mặt của tám người hơi trầm xuống.

“Cha!

La Phương Phỉ ở trong lồng sắt hô to một tiếng, ý cầu cứu rất rõ ràng.

La Thu mặt lạnh băng, chỉ nhìn nữ nhi thêm chút, thấy nữ nhi không có việc gì thì không hé răng nữa, không thể hiện tâm tình gì.

Tuyết bà bà lên tiếng đầu tiên:

“Lam Đạo Lâm, ngươi muốn như thế nào?

Lam Đạo Lâm lạnh nhạt nói:

“Không phải ta muốn như thế nào, ta ngược lại muốn hỏi các ngươi muốn như thế nào! Nếu muốn trở mặt, ta luôn sẵn sàng tiếp đón, e rằng ta không phải đối thủ của tám người các ngươi nhưng nếu ta muốn đi thì các ngươi cũng chưa chắc có thể ngăn cản được ta!

Thái độ rất rõ ràng, nếu muốn cứng, ông ta sẽ giết mấy người này trước.

Mục Liên Trạch trầm giọng nói:

“Thả người ra!

“Thả người?

Lam Đạo Lâm cười nhạt:

“Do các người gây sự trước, bây giờ một câu nói nhẹ nhàng thả người liền có thể bỏ qua hay sao?

Trưởng Tôn Di:

“Ngươi chạy đến nơi ở của bọn ta giết không ít người, ta khuyên ngươi nên một vừa hai phải thôi, đừng nên quá phận.

Lam Đạo Lâm:

“Các người đúng là giỏi lèo lái vấn đề, việc các người muốn bắt ta vào chỗ chết thì sao, người nào quá phận đây?

Tuyết bà bà nói:

“Ngươi muốn giải quyết như thế nào đây?

Lam Đạo Lâm:

“Ta giải quyết như thế nào đều được, nhưng phải xem thái độ của các ngươi!

Đốc Vô Hư:

“Ngươi không phải là muốn bảo đảm cho con trai ngươi đấy chứ?

Lam Đạo Lâm:

“Quy củ chính là quy củ, chỉ cần xác nhận là hắn làm, tùy ý các ngươi xử trí, ta không biết dạy con, cam nguyện bị phạt, quyền khống chế Vô Biên Các ta có thể giao ra.

Mấy người nghe xong thì chán ngấy, Vô Biên Các đã bị hủy trong lúc đánh nhau, còn nhường cái rắm à.

Tám người nhìn nhau, lại nhìn người của mình đang bị nhốt, cuối cùng vẫn dùng ánh mắt để thống nhất ý kiến.

Quải trượng trong tay Tuyết bà bà đập lên nền đất:

“Được! Cứ quyết định như vậy, thả người đi!

Lam Đạo Lâm:

“Nói hay quá nhỉ! Bây giờ chỗ ta không có một bóng người, trước tiên ta giữ lại bọn chúng bồi ta đã, chỉ cần các ngươi không gây ra động tĩnh gì, đương nhiên sẽ có người mang bọn họ về.

Nhiều lời vô ích, tám người cũng không nói thêm nữa, mỗi người tự rời đi trở về nơi của mình.

Một trận tranh đấu ngươi chết ta sống cứ như vậy đơn giản thỏa hiệp với nhau, chuyện Lam Đạo Lâm bị vây công không so đo nữa, còn chuyện Lam Đạo Lâm giết người trong tám thánh địa, tám Thánh cũng không truy cứu, xem như là huề nhau, lần nữa trở về kết cấu cửu Thánh như trước.

Tám Thánh không muốn thôi, nhưng không có biện pháp nào khác, trước không thể gi ết chết Lam Đạo Lâm nên không thể không chấp nhận cục diện này được.

Giữa cửu Thánh, có ai mà không muốn duy ngã độc tôn so với những người khác? Nhưng rất khó thành công!

Trước đó có không ít tu sĩ Nguyên Anh nhưng lại đào thải còn có mấy người bọn họ không thể không có nguyên nhân. Không nói thực lực của người nào trong số họ tối cường hơn, mà mỗi người đều có bản lĩnh bảo toàn tính mạng riêng. Trước đó tám người liên thủ không thể giữ chân được Lam Đạo Lâm lại chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Lúc này bọn họ cũng chưa chắc nắm chắc, không nắm chắc mà lại lấy cứng đối cứng cũng không có kết quả gì, còn làm tính mạng của tâm phúc mình bị liên lụy. Làm chuyện không có lợi còn có thể làm cho Lam Đạo Lâm chó cùng rứt giậu tạo phiền phức khắp nơi cho bọn họ.

Nếu bọn họ liên thủ lại thật sự có thể giết được Lam Đạo Lâm, bọn họ chưa chắc sẽ quan tâm tới tính mạng của đám con tin.

Ngược lại, nếu không thể đắc thủ, làm cho Lam Đạo Lâm thoát được, quay lại tập kích quấy rối các phe còn không biết người nào khổ hơn.

Trước mắt kết cấu cửu Thánh còn có sự tồn tại của Phiêu Miểu Các chính là kết quả dị dạng mà bất đắc dĩ của chín người, khó khăn phải chấp nhận.

Trước khi đi, Ô Thường quay đầu liếc mắt nhìn Lam Đạo Lâm, biết mình cổ động liên thủ tấn công đã thất bại.

...

Biệt viện Mao Lư, Vân Cơ vội vã vào mật thất, đưa mật thư cho Ngưu Hữu Đạo:

“Bên Thánh Cảnh có tin tức.

Rốt cuộc đã tới! Đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, Ngưu Hữu Đạo bỗng nhiên trợn mắt, nhanh chóng tự tay nhận thư mở ra xem.

Chuyện xảy ra ở Vô Biên Các mắt thấy liên tụy tới quá nhiều người rồi. Cửu Thánh đánh đập tàn nhẫn, tám Thánh liên thủ vây công Lam Đạo Lâm, bây giờ đã không phải bí mật gì nữa, chấn động thiên hạ!

Nơi đây cũng có khống chế một vài cửa hàng của Vô Biên Các, sau khi chuyện xảy ra thư cũng truyền về đây trước.

Kết quả sau đó thì không biết được, Ngưu Hữu Đạo vội vã muốn biết tám Thánh đã gi ết chết Lam Đạo Lâm hay chưa.

Nhưng mà tin tức mà Sa Như Lai truyền tới làm cho hắn thất vọng, tám Thánh liên thủ cũng không thể gi ết chết được Lam Đạo Lâm. Trở về từ Vô Biên Các, vào tới Thánh Cảnh, Lam Đạo Lâm đã bắt con tin ở tám thánh địa, song phương lần nữa thỏa hiệp...

Chậm rãi thả thư trong tay xuống, Ngưu Hữu Đạo yên lặng, giữa lông mày hiện lên tâm tình chán nản.

Lần đầu tiên, phát hiện Vô Lượng quả bị trộm, được biết tám Thánh liên thủ truy sát Tuyết bà bà hắn còn ôm kỳ vọng, sở dĩ chưa thể giết được Tuyết bà bà có thể là do nguyên nhân tám Thánh bị trúng độc.

Mà lần này, tám Thánh liên thủ truy sát Lam Đạo Lâm vẫn không thể đắc thủ làm cho hắn hiểu được nguyên nhân căn bản của chuyện này. Cho dù là ai trong cửu Thánh cũng không có cách nào dễ dàng giết được!

Vân Cơ nhìn thấu tâm tình của hắn đột nhiên thấp đi, rất ít khi thấy hắn như thế, không khỏi hỏi:

“Đã như ngươi mong muốn, gây xích mích thành công, vì sao còn mất hồn như vậy?

“Haizzz

Ngồi xếp bằng ở đó, Ngưu Hữu Đạo chợt ngửa mặt lên trời thở dài:

“Ngươi còn chưa nhìn ra sao? Mỗi người trong cửu Thánh đều có bản lĩnh riêng, muốn giết bọn chúng rất khó.

Vân Cơ không cho là đúng:

“Điều đó là đương nhiên, giả sử cửu Thánh có thể dễ dàng giải quyết thì làm sao có thể quân lâm thiên hạ nhiều năm như vậy được?

Ngưu Hữu Đạo lắc đầu:

“Ngươi còn chưa hiểu ý của ta.

Vân Cơ:

“Có ý gì?

Ngưu Hữu Đạo lại thở dài một tiếng:

“Ngươi còn chưa nhìn ra sao? Tám Thánh liên thủ, nhiều lần không làm gì được một người, có thể thấy được bản lĩnh của riêng mỗi người. Đừng nói là những tu sĩ Nguyên Anh trong tay chúng ta, ta lo cho dù có trên trăm tu sĩ Nguyên Anh cũng chưa hẳn là đối thủ của bọn họ!

Hắn đã tính qua một lượt, tám Thánh không diệt nổi một người, bên hắn cho dù có gộp hết người lại thì có thể mạnh hơn tám Thánh hay sao?

Vân Cơ ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cũng trầm mặc, chuyện này không phải là không có khả năng, giữa Nguyên Anh và Nguyên Anh có chênh lệch rất lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK