Thiệu Đăng Vân đứng dậy, nhắc nhở: “Đạo gia nói, buổi tối hôm nay muốn thấy Thiệu mỗ truyền tin tới, muốn xem quyết định của Bành chưởng môn!”
Bành Hựu Tại cảm thấy xấp hồ sơ trên tay như nặng ngàn cân, chần chờ nói: “Có phải hơi vội vàng quá không?”
Thiệu Đăng Vân: “Không vội vàng, chỉ cần đệ tử Thiên Ngọc môn phối hợp, nhân mã Bắc châu phân bố khắp nơi của ta có thể xuất kích bất cứ lúc nào, một lần dọn dẹp sạch đám tham quan ô lại kia, không để phí công. Chứng cứ triều đình đích thân điều tra đã ở đây, bắt xong phán tôi, xử ngay tại chỗ!”
“Đạo gia nói, những kẻ vơ vét mồ hôi nước mắt nhân dân, một tên cũng không tha, giết không tha!”
“Đương nhiên, Đạo gia còn nói, kê biên tài sản ra, tất cả đều do Thiên Ngọc môn xử trí, cái này số lượng cũng không nhỏ.”
“Mặt khác, Đạo gia còn nói, sau này bổ nhiệm quan viên lớn nhỏ ở Bắc châu đều do Thiệu mỗ làm chủ. Đạo gia nói, đã bàn bạc xong với Bành chưởng môn.”
Gương mặt Bành Hựu Tại căng cứng: “Sau lưng những tên này có dính líu với không ít người của ba phái lớn, Ngưu trưởng lão đã cân nhắc đến hậu quả sau này chưa?”
Thiệu Đăng Vân nói: “Đạo gia đã đặc biệt dặn dò, hậu sự do người xử lý, không cần chúng ta phải chịu trách nhiệm, trời sập có người đỡ... Bành chưởng môn, thời gian không còn sớm, Đạo gia còn đang ở Tử Kim động chờ tin tức của Thiệu mỗ. đúng rồi, Đạo gia đã cảnh cáo Thiệu mỗ, nói đã đợi mấy tháng, sự kiên nhẫn của người có hạn, sẽ không chờ thêm nữa, không muốn ở lại Bắc châu này thì cút mau đi!”
Bành Hựu Tại cười khổ, đây rõ ràng không phải đang cảnh cáo Thiệu Đăng Vân, mà là đang cảnh cáo ông ta.
...
Tiêu Dao cung, khách quý tới chơi, chưởng môn Linh Kiếm sơn Mạnh Tuyên đích thân ghé đến.
Ra nghênh đón rất chú trọng cấp bậc, Long Hưu chưởng môn Tiêu Dao cung đích thân lộ diện, cùng đi đến lầu các đãi khách phồn hoa như gấm: “Mạnh huynh đột nhiên đích thân giá lâm, không biết do rãnh rỗi hay sao?”
Mạnh Tuyên cất bước đi: “Gần đây xung quanh Yến quốc yên ổn, đúng là rãnh rỗi không có gì làm.”
Long Hưu nhíu mày, nhìn ông ta từ trên xuống dưới, có thể tin lời quỷ này của ông ta mới là lạ.
Lên lầu các, hai người ngồi đối diện với phong cảnh đẹp đẽ, sau khi nước trà đem lên, Long Hưu phất tay ra hiệu người không liên quan lui xuống, nói: “Không có người ngoài, có chuyện gì không cần phải vòng vo nữa, nói thẳng đi, vì chuyện Thánh Cảnh?”
Mạnh Tuyên: “Không phải ta nói rồi sao, gần đây xung quanh Yến quốc yên ổn, rãnh rỗi không có gì làm.”
Long Hưu cân nhắc câu này, vẫn chưa thể đoán được, liền cau mày nói: “Nói tiếng người đi!”
Mạnh Tuyên: “Hàn quốc và Tống quốc mật đàm, trận chiến Hàn Tống sắp kết thúc, việc này không phải là Long huynh không biết đấy chứ?”
Long Hưu: “Có nghe nói, đây là yên ổn huynh nói sao? Hai nước không đánh nhau có phải chuyện tốt gì với Yến quốc chứ, hai nước phải ăn thua đủ mới tốt.”
Mạnh Tuyên lắc đầu: “Sau khi Hàn, Tống ngưng chiến, hai nhà này sẽ tạm thời không gây chuyện, bên Tần quốc cũng không thể gây ra chuyện gì nữa, Long huynh không cảm thấy cơ hội đã tới sao?”
“Cơ hội?” Long Hưu không hiểu: “Cơ hội gì?”
Mạnh Tuyên liếc mắt nói: “Bây giờ tình hình xung quanh rất có lợi, chuyện của nội bộ Yến quốc, Long huynh không định nhân cơ hội giải quyết luôn sao?”
Trong lòng Long Hưu cảnh giác, ông ta không muốn dễ dãng nhảy cái hố gì đó, hỏi: “Chuyện gì?”
Mạnh Tuyên nâng chén trà lên: “Thí dụ như Bắc Châu! Long huynh, huynh không phải bằng lòng nhìn Bắc châu hoàn toàn rơi vào tay Ngưu Hữu Đạo chứ, hoặc có thể nói là rơi vào tay Tử Kim động chứ?”
Lông mày Long Hưu nhướn lên, đã hiểu ra ý ông ta: “Huynh muốn thanh tẩy sạch thế lực Thiệu Đăng Vân?”
Mạnh Tuyên: “Chẳng lẽ Long huynh không muốn sao? Thái độ Thiên Ngọc môn lập lờ nước đôi, chỉ cần huynh ta liên thủ ra mặt tìm tới Thiên Ngọc môn, cho dù Thiên Ngọc môn sẽ không hoàn toàn nghiêng về nhà ta hoặc huynh, nhưng để Thiên Ngọc môn duy trì vị trí trung lập cũng tốt, tóm lại là không thể lại để ngồi bên phía Ngưu Hữu Đạo hoặc Tử Kim động kia. Có Thiên Ngọc môn phối hợp, thanh tẩy Bắc châu không khó. Bây giờ chính là thời cơ tốt đẹp, đợi sau này xảy ra chuyện gì, có muốn ra tay, cũng chỉ e phải cân nhắc rất nhiều.”
Bên này đang nói, đệ tử Long Hưu Dịch Thư chạy nhanh vào, khẩn cấp báo cáo nói: “Sư phụ, Bắc châu xảy ra chuyện rồi!”
Ngay lúc bên này đang bàn chuyện Bắc châu lại có người chạy tới nói Bắc châu xảy ra chuyện, hai người Long, Mạnh vô cùng kinh ngạc.
Mạnh Tuyên lập tức hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Dịch Thư nhìn ông ta một cái, không để ý, tiếp tục bẩm báo với sư phụ trước mặt mình: “Thiệu Đăng Vân Bắc châu liên kết với Thiên Ngọc môn trắng trợn chém giết rất nhiều quan viên triều đình phái đến, đột nhiên đồng loạt ra tay ở các nơi khắp Bắc châu, trước đó không hề có dấu hiệu gì, các quan viên Bắc châu triều đình phái đến gần như không có ai may mắn thoát khỏi, hầu như đều bị giết ngay tại chỗ!”
Hai người Long, Mạnh đồng thời đứng lên kinh ngạc, Long Hưu gầm thét: “To gan! Càn rỡ! Đây là muốn tạo phản à?”
Dịch Thư nói: “Bọn hắn xuất quân có lý do chính đáng, trong tay cầm chứng cứ tội phạm tham ô do triều đình kiểm chứng. Thiệu Đăng Vân lấy lý do những chuyện này có dính líu quá rộng, nhìn thấy mà giật mình, nếu không giết không đủ trút bỏ căm phẫn của dân chúng, lấy danh đề phòng tội phạm đào thoát nên nhanh chóng ra tay, có Thiên Ngọc môn phối hợp, không có chút lực cản nào, thậm chí các nơi còn không kịp phản ứng. Sau khi Thiệu Đăng Vân xuất binh huyết tẩy quan trường Bắc châu, đã trực tiếp bổ nhiệm quan viên thay tạm, lý do là để đề phòng Bắc châu náo loạn.”
Long Hưu vô cùng kinh ngạc: “Tội trạng triều đình kiểm chứng sao lại nằm trong tay Thiệu Đăng Vân?”
Dịch Thư: “Việc này cũng không rõ.”
Long Hưu lộ vẻ mặt dữ tợn nói: “Tướng ăn của Tử Kim động hơi khó coi quá rồi!”
Mạnh Tuyên: “Có phải Tử Kim động không chỉ e vẫn chưa biết được.”
“Hả?” Long Hưu quay đầu nhìn về phía ông ta, giống như không hiểu.
Mạnh Tuyên hỏi Dịch Thư: “Ban nãy ngươi vừa nói, những quan viên triều đình bổ nhiệm ở Bắc châu gần như không một ai may mắn thoát khỏi, đều bị Thiệu Đăng Vân hạ độc thủ?”
Dịch Thư: “Là như vậy.”
Mạnh Tuyên cười lạnh nói với Long Hưu: “Nghe thấy rồi chứ, không một ai may mắn thoát khỏi, quan viên bên đó có bao nhiêu kẻ liên quan đến Tử Kim động không rõ, Tử Kim động không thể mạo muội động thủ, ai gây ra chuyện này còn cần ta phải nhắc nhở sao?”
Long Hưu gằn giọng nói: “Ngưu Hữu Đạo!”
Mạnh Tuyên: “Hắn đang nói với người thiên hạ biết, Bắc châu cũng là địa bàn hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của hắn, tên khốn nạn đó đáng ra nên g iết chết từ sớm mới đúng!”
...
Hoàng cung Yến quốc, Tịch Diêu trưởng lão Tiêu Dao cung, Thân Báo Xuân trưởng lão Tử Kim động, Lạc Danh Kiếm trưởng lão Linh Kiếm sơn cùng nhau xông thẳng vào hoàng cung đại nội, không ai dám cản.
Thương Kiến Hùng đang cùng với sủng phi A Tước đang ở trong đình đài lầu các chàng chàng thiếp thiếp, ba vị trưởng lão đột nhiên lao đến, dọa cho A Tước đang ngồi trên đùi Thương Kiến Hùng vội vàng bật dậy.
“Bệ hạ thật đúng là thật có nhã hứng!” Tịch Diêu cười lạnh.
Thương Kiến Hùng cũng đứng lên, phất tay ra hiệu một chút, đám A Tước vội vàng lui xuống.
Sau đó, Thương Kiến Hùng hỏi: “Ba vị trưởng lão cớ gì nổi giận đùng đùng như thế?”
Thân Báo Xuân trầm giọng nói: “Bệ hạ không phải không biết chuyện Bắc châu chứ?”
Thương Kiến Hùng: “Biết thì sao?”
Thân Báo Xuân nổi giận: “Bắc châu xảy ra chuyện lớn như vậy, bệ hạ vẫn còn có tâm tình nhãn nhã thưởng thức mỹ sắc?”
Thương Kiến Hùng cãi lại nói: “Không tâm tình nhàn nhã thì quả nhân còn có thể làm gì nữa chứ? Chỉ cần không phải mù lòa, đều biết đằng sau việc này có dính líu tới người của Tử Kim động, chuyện của Tử Kim động đang làm, quả nhân dám làm gì chứ?”
Thân Báo Xuân nhìn Tịch Diêu và Lạc Danh Kiếm hai bên, nói: “Ta lặp lại lần nữa, việc này tuyệt đối không phải Tử Kim động làm.”