Đêm đó hôn lễ lại bắt đầu, không có khách quý và hạ khách gì cả, chỉ có mấy người có thể xuất hiện ở dưới đất này, ngay cả Thương Thục Thanh đã tới nơi này cũng không được mời.
Một đôi tân nhân cứ như vậy núp ở dưới bái thiên địa.
Tiệc rượu cũng chỉ là các hòa thượng của Nam Sơn tự chuẩn bị một bàn tiệc phong phú mà thôi.
Thần tình của Vân Cơ và Quản Phương Nghi từ đầu tới giờ đều lộ ra cảm giác là lạ, cũng có chút cảm thán tạo hóa trêu người, đặt ở trước ai có thể nghĩ tới. Hầu Tử của Mao Lư Sơn Trang có một ngày lại có thể cưới Vô Song Thánh Tôn một trong cửu thánh làm vợ chứ?
Ngưu Hữu Đạo từ đầu tới giờ mặt không thay đổi....
Động phòng hoa chúc, một đôi tân nhân an tĩnh cũng ngồi sóng đôi.
Cuối cùng vẫn là Viên Cương phá vỡ trầm mặc:
“Sự việc của Lục Thánh, làm thế nào đối phó bên này, bây giờ nàng có thể nói ra được không?
Lữ Vô Song bật khóc. Nàng không khóc thành tiếng, dưới ánh nến hoa chúc, nước mắt không tiếng động chảy xuôi, tóm lại khiến cho Viên Cương cảm nhận được sự ủy khuất của nàng. Đường đường là nhân vật một trong cửu thánh lại luân lạc tới trình độ ủy khuất như vậy.
Viên Cương lại trầm mặc, lời ép hỏi không ra khỏi miệng.
Cuối cùng, một người mặc nguyên quần áo nằm nghiêng mà ngủ. Một người tĩnh tọa, không nói gì vượt qua cả đêm.
Ngày kế tiếp, khi Lữ Vô Song ngồi trước bàn trang điểm, Viên Cương lại mở miệng:
“Bây giờ có thể nói chứ?
Lữ Vô Song nhìn chằm chằm mình trong gương, cũng nhìn chằm chằm hắn trong gương, trả lời bình tĩnh:
“Vừa mới tân hôn, huynh liền liên tiếp bức bách ta, huynh không cảm thấy huynh có chút quá mức sao? Ta không muốn cùng huynh nói chuyện này, chờ một chút ta sẽ tự mình đi tìm Ngưu Hữu Đạo nói rõ, có được hay không?
Viên Cương không nói, hắn cũng không biết nên nói gì.
Lữ Vô Song không nuốt lời, sau đó nàng ta đi tới mật thất, chủ động tìm Ngưu Hữu Đạo, ngồi đối diện hắn.
Ánh mắt quét một vòng trên mặt đôi tân nhân, Ngưu Hữu Đạo mỉm cười:
“Chúc mừng nhị vị.
Vân Cơ và Quản Phương Nghi cũng có mặt ấy cố gắng mặt lộ nụ cười.
Lữ Vô Song:
“Lời khách sáo thì không cần nói, nói chuyện chính sự đi.
Ngưu Hữu Đạo gật đầu:
“Được!
Lữ Vô Song quay đầu lại hai bên:
“Làm phiền chư vị tránh một chút, bao gồm cả huynh.
Cô nhìn chằm chằm Viên Cương.
Ngưu Hữu Đạo giơ tay lên ra hiệu, một bên ba người nhìn nhau, xoay người đã đi ra.
Ngưu Hữu Đạo tự mình động thủ, một chén trà đưa đến trước mặt Lữ Vô Song, đưa tay lên mời dùng.
Lữ Vô Song theo dõi hắn:
“Xem ra Lục Thánh đã ở nhân gian trấn giữ rồi, nếu không các người sẽ không đáp ứng hôn sự.
Ngưu Hữu Đạo hắng giọng nói:
“Đích xác, chẳng qua là bọn họ lại biến mất, không biết người ở đâu. Nàng nói bọn họ phát hiện một lượng lớn sơ hở của chúng ta, sẽ động thủ với chúng ta, xin lắng tai nghe.
Lữ Vô Song lại hỏi:
“Nếu như ta nói ta là nói ngoa, chỉ vì lừa hôn, ngươi tin không?
Ngưu Hữu Đạo mỉm cười:
“Ta nghĩ cũng là như vậy.
Lữ Vô Song hơi sợ, chình chăm chú thần sắc phản ứng của hắn:
“Ngươi đã sớm biết rồi sao?
Ngưu Hữu Đạo bưng trà từ từ thưởng thức, thần sắc ung dung:
“Nếu như đã trở thành người một nhà, cũng không cần phải huyên náo nhà mình không hợp. Nàng yên tâm, chuyện này trời biết đất biết nàng biết ta biết, ta sẽ không tiết lộ nửa phần với tên Hầu Tử đó, cũng sẽ không nói với người khác, sẽ giúp nàng che giấu. Cho nên cái này không trọng yếu. Cuộc sống sau này còn dài, thành ý của ta nàng cũng thấy được, ta tin tưởng nàng biết sau này nên làm như thế nào.
Lữ Vô Song uấn nhưỡng đã lâu, chuẩn bị một phen giải thích, trong nháy mắt toàn bộ chết từ trong trứng nước, tay nâng chén trà lên có chút không bình tĩnh rồi.
Ngưu Hữu Đạo đợi sau khi nàng ta đã thưởng thức, cười hỏi:
“Trà này mùi vị như thế nào?
Lữ Vô Song cố gắng mỉm cười:
“Trong lòng đủ loại cảm giác, trong miệng nếm không ra mùi vị.
Ngưu Hữu Đạo nói:
“Không sao, từ từ sẽ đến, chỉ cần nàng thành tâm chân ý đối đãi tên Hầu Tử đó như trượng phu của mình, mùi vị khẳng định không tệ.
Hắn đưa chén trà đã cạn đến trước mặt nàng.
Lữ Vô Song hơi im lặng, cuối cùng đưa ra hai tay nhấc bình, châm trà cho hắn.
Ngưu Hữu Đạo bưng chén trà lên thưởng thức, gật gật đầu:
“Mùi vị không tệ.
Hắn lại đặt chén trà xuống:
“Nàng có nghe nói qua Hãm Âm Sơn chứ?
Lữ Vô Song không biết hắn nói ra cái này là có ý gì:
“Quỷ mẫu, địa bàn của tỷ tỷ mà ngươi kết bái đúng không?
Ngưu Hữu Đạo nói:
“Quan hệ giữa Quỷ mẫu Ngô Tuyết Quân và Vân Cơ cũng không tệ. Sau khi Hầu Tử trở thành Thánh tử của ma giáo, ta cố ý bảo Vân Cơ và Ngô Tuyết quân giữ vững liên lạc định kỳ. Gần đây, việc liên lạc của song phương bị gián đoạn. Bên Ngô Tuyết Quân không có tin tức đưa đến đây.
Lữ Vô Song bình tĩnh:
“Ta nghe không hiểu ngươi muốn nói cái gì.
Ngưu Hữu Đạo nói tiếp:
“Ô Thường vốn nắm giữ phương pháp luyện chế nha tương không hoàn chỉnh, không có biện pháp quy mô rộng lớn lợi dụng. Sang Thủy Thánh nữ của Ma giáo thật ra là thị nữ của Ly Ca. Trước khi Ly Ca mất tích truyền một bộ Ma Điển cho Sang Thủy Thánh nữ. Ma Điển này là bí mật truyền thừa trong Thánh nữ của các đời. Ô Thường trong lúc vô ý được biết vật này tồn tại, nhưng mà dùng hết thủ đoạn cũng không thể đắc thủ. Ô Thường trước đó sở dĩ cứu Hầu Tử, là bởi vì ta ép Triệu Hùng ca giao Ma Điển cho hắn, dùng cái này làm trao đổi.
Lữ Vô Song dưới sự kinh hãi tỉnh ngộ:
“Ý của ngươi là, Hãm Âm Sơn đã mất đi liên lạc cùng Ô Thường quy mô rộng lớn luyện chế nha tương là có quan hệ đúng không?
Ngưu Hữu Đạo đáp:
“Không hổ là Vô Song Thánh Tôn, một chút liền rõ ràng. Muốn luyện chế một lượng lớn nha tương tất nhiên phải tìm tụ âm chi địa. Ta bảo Vân Cơ và Ngô Tuyết quân giữ liên lạc, bổn ý là Ngô Tuyết Quân là Quỷ tu, có liên lạc cùng các tụ âm chi địa, bảo nàng ta hỗ trợ chú ý. Hãm Âm Sơn đột nhiên không có tin tức, xem ra Ô Thường đã bắt đầu rồi, vị trí luyện chế rất có thể ngay tại Hãm Âm Sơn.
Ánh mắt của Lữ Vô Song lóe lên, muốn lên tiếng, ai ngờ bị Ngưu Hữu Đạo giơ tay lên cắt ngang:
“Ta biết nàng có rất nhiều nghi vấn, không cần thiết hỏi nhiều, nên tới lúc nói cho nàng biết tự nhiên sẽ nói cho nàng biết. Mục đích nói cho nàng biết chuyện này là để nàng đi trở về cố gắng suy nghĩ một chút. Đúng rồi, tránh cho nàng phân tích sự tình có sai lầm, còn có một chuyện phải nói với nàng, Vô Lượng quả của Vô Lượng viên là ta lấy trộm đấy.
Lữ Vô Song giật mình:
“Cái gì? Điều này sao có thể?
Ngưu Hữu Đạo nói:
“Ta biết bí pháp luyện chế của nha tương, có thể đối phó thủ hộ nha tương của quả thụ cũng bình thường, không có gì không thể. Ta lúc đầu cũng không nghĩ tới quả thụ sẽ nở hoa sớm như thế, hoàn toàn làm rối loạn việc bố trí của ta, khiến cho ta hiện tại rất bị động. Tây Hải đường, Yến Trục Thiên, Cung Lâm Sách, Văn Hoa đều chia sẻ Vô Lượng quả. Lục Thánh hiện giờ luôn luôn thúc đẩy việc kiểm tra đối chiếu sự thật, bước kế tiếp nhất định hẳn sẽ tra được trên đầu các phái, ta nghĩ hết biện pháp đều khó mà ngăn cản. Cho nên chuyện này nàng phải nhớ kỹ, cố gắng giúp ta suy nghĩ một chút.
Nội tâm của Lữ Vô Song chấn động ghê gớm, nhanh chóng suy tư. Nàng đích xác có rất nhiều nghi vấn, thí dụ như giới thứ năm và Thánh La sát, còn có trên Ma Điển ghi lại cái gì.
Không đợi nàng ta lên tiếng, Ngưu Hữu Đạo lại chầm chậm thốt ra một câu:
“Người ở đây đều gọi ta là đạo gia, tên Hầu Tử đó cũng giống vậy, phu xướng phụ tùy, nàng có phải nên sửa miệng rồi hay không?
Lữ Vô Song nhìn chầm chằm hắn.
Ngưu Hữu Đạo bồi thiếp một câu:
“Không muốn sao?
Lữ Vô Song yên lặng một hồi, cuối cùng đứng lên, chắp tay chào hỏi:
“Đạo gia!
Ngưu Hữu Đạo mỉm cười:
“Nàng vừa kết hôn, ta sẽ không quấy rầy nữa, đi đi!