..........
Đi hai nơi mất ba ngày, Ngưu Hữu Đạo quay trở lại thành Vấn Thiên.
Nộp lại phi cầm cỡ lớn cho thành Vấn Thiên, hoàn tất một vài thủ tục, Tần Quan hỏi: “Trưởng lão, ngày mai còn phải tiếp tục ra ngoài nữa sao?”
Ngưu Hữu Đạo thuận miệng đáp: “Lần này đi xa chút, nghỉ ngơi một hai ngày rồi hãy đi.”
Hai người Tần Kha nhìn nhau. Kha Định Kiệt thấp giọng nói thầm: “Trưởng lão muốn làm gì vậy nhỉ?”
Tần Quan nói: “Không biết, chỉ biết nếu cứ tiếp tục như vậy, so sánh với các phái trong thiên hạ, sẽ không ai quen thuộc hoàn cảnh trong Thánh Cảnh hơn chúng ta.”
Hai người thì thầm sau lưng, Ngưu Hữu Đạo đều nghe thấy, nhưng hắn vẫn không nói ra mục đích thật sự.
Ba người trở về điểm dừng chân. Khúc Linh Côn canh giữ ngoài cửa hành lễ chào hỏi, sau đó đề cập đến chuyện chính: “Ngưu trưởng lão, Yêu Hồ ti có việc cần báo cáo.”
Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Là chuyện gì?”
Khúc Linh Côn nói: “Năm ngày nữa, Yêu Hồ ti sẽ triển khai hoạt động tiêu diệt toàn bộ như thông lệ. Trước đó ngài không có ở đây, Yêu Hồ ti không tiện thông báo, yêu cầu thủ vệ chúng ta báo cáo lại với ngài sau khi ngài trở về, hỏi ngài có muốn tham gia hay không, để Yêu Hồ ti chuẩn bị trước.”
Ngưu Hữu Đạo phất tay ra hiệu với hai người Tần Kha, bảo hai người vào trong trước, sau đó mới nói: “Còn năm ngày nữa, ngươi cứ báo lại là ta cần cân nhắc một chút. Tối nay sẽ cho bọn họ một câu trả lời chắc chắn.”
“Vâng.” Khúc Linh Côn lên tiếng đáp ứng.
Ngưu Hữu Đạo chợt hạ thấp giọng nói: “Các chủ Tuyết Lạc Nhi của Băng Tuyết các sắp lập gia đình, ngươi có biết không?”
Khúc Linh Côn nói: “Gần đây ta cũng có nghe nói, hình như là gả cho một tên tán tu tiểu bạch kiểm.”
Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Ngươi cũng chỉ vừa mới nghe nói thôi sao? Trước đó ta di chuyển xung quanh, một chút phong thanh cũng không nghe thấy. Xem ra chuyện này rất đột ngột, tại sao lại như vậy nhỉ?”
Khúc Linh Côn đáp: “Đúng là rất đột ngột, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ nghe trước đó Tuyết Lạc Nhi ngay cả Tuyết bà bà cũng che giấu. Việc này cũng có thể hiểu được. Chỉ riêng thánh địa Băng Tuyết thôi cũng có rất nhiều người muốn cưới Tuyết Lạc Nhi. Bây giờ thình lình xuất hiện một tán tu, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, quả thật muốn chết. Nếu trước đó Tuyết Lạc Nhi không giấu diếm, tên tán tu kia đâu còn mạng nữa, sớm đã bị người ta chém chết rồi.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Ngươi hãy hỏi thăm bên trên một chút, ta muốn biết chuyện gì xảy ra.”
Có một số chuyện hắn có thể xác định, người đứng đằng sau hay liên hệ với hắn có năng lượng không nhỏ. Tuyết Lạc Nhi đột nhiên gả cho một tán tu, các thế lực lớn nhất định sẽ chú ý, khẳng định sẽ điều tra xem chuyện gì đã xảy ra. Người đứng đằng sau nhất định sẽ biết nhiều hơn một chút.
“Ta biết rồi.” Khúc Linh Côn đồng ý.
Ngưu Hữu Đạo cũng không nói nữa, quay vào trong đình viện.
Ngày hôm sau, hắn nhận được mật tín người đằng sau Khúc Linh Côn chuyển cho, trong thư có ghi lại tình huống Tuyết Lạc Nhi lấy chồng.
Nội dung đại khái chính là, Xuyên Dĩnh trước đó là tán tu. Đa số mọi người cũng xem Xuyên Dĩnh là tán tu. Trên thực tế, khi người này quen với Tuyết Lạc Nhi đã không còn là tán tu nữa, mà là người của Thiên Địa môn nước Tấn.
Ngưu Hữu Đạo sửng sốt. Cái tên của môn phái này sao nghe quen vậy nhỉ. Thiên Địa môn nước Tấn? Chẳng lẽ là Thiên Địa môn của Lệnh Hồ Thu?
Hắn nhìn xuống chút nữa, Xuyên Dĩnh là một mỹ nam tử, hơi có chút phong độ, hẳn điều này đã thu hút Tuyết Lạc Nhi.
Nam nữ lui tới, là Tuyết Lạc Nhi chủ động. Tuyết Lạc Nhi trong lúc vô tình gặp được Xuyên Dĩnh, mà Xuyên Dĩnh cũng không biết thân phận của Tuyết Lạc Nhi. Điều này người ngoài không cách nào kiểm chứng, nhưng đoán chừng thánh địa Băng Tuyết đã điều tra nghiêm ngặt, hẳn là không có vấn đề gì.
Căn cứ theo điều tra, trước đó Xuyên Dĩnh cũng có chút thanh danh. Không phải vì thực lực mà là vì đẹp trai, rất dễ khiến phụ nữ cảm mến. Y đã từng có quan hệ nam nữ với một cô gái trong môn, gây ra chút phiền phức, thiếu chút nữa đã bị người trong môn làm thịt.
Trong thư cũng có nhắc đến Lệnh Hồ Thu. Trước đó Lệnh Hồ Thu nổi danh lái buôn trong giới tu hành, kết giao khá rộng nên mới quen biết tên Xuyên Dĩnh này.
Sau khi cùng đường mạt lộ, Xuyên Dĩnh tìm Lệnh Hồ Thu cầu khẩn. Bởi vì Lệnh Hồ Thu có quen biết với Chưởng môn của y, cộng thêm bây giờ Lệnh Hồ Thu có lui tới với một số nhà quyền quý nước Tấn, vị Chưởng môn kia mới nể mặt Lệnh Hồ Thu, Lệnh Hồ Thu xem như đã giúp cho Xuyên Dĩnh tránh được một kiếp.
Sau khi giảng hòa, cũng là cho vị Chưởng môn kia một công đạo, chứng minh Lệnh Hồ Thu là vì đảm bảo cho người trong môn phái mình, Xuyên Dĩnh đã gia nhập Thiên Địa môn.
Bởi vì cảm mến Xuyên Dĩnh, Tuyết Lạc Nhi đã nghĩ hết biện pháp giấu giếm người Băng Tuyết các, lén lút kết giao với Xuyên Dĩnh. Nữ truy nam chỉ cách một lớp giấy mỏng, cộng thêm Xuyên Dĩnh không hề kiêng kị nữ sắc, hơn nữa Tuyết Lạc Nhi ra tay xa xỉ, có thể thỏa mãn tài nguyên tu luyện cho y, từ đó mới phát sinh quan hệ ngươi tình ta nguyện.
Sau khi phát sinh quan hệ, Tuyết Lạc Nhi mới tiết lộ thân phận của mình với Xuyên Dĩnh, khiến cho y bị dọa không ít.
Việc này một khi để người khác biết, Xuyên Dĩnh nhất định sẽ không giữ được cái mạng nhỏ. Để bảo vệ Xuyên Dĩnh, Tuyết Lạc Nhi đã phải nghĩ tất cả biện pháp để che giấu.
Để có thể ở cùng một chỗ với Xuyên Dĩnh, lần này Tuyết Lạc Nhi chơi hơi bị lớn, bụng to ra. Sau khi có thai, Tuyết Lạc Nhi mới nói rõ chân tướng với Tuyết bà bà.
Việc này đã chọc giận Tuyết bà bà, nhưng cũng không còn cách nào. Tuyết Lạc Nhi vì Xuyên Dĩnh mà đem tính mạng của mình ra áp chế. Xuyên Dĩnh chết, nàng cũng chết, mà còn là một xác hai mạng.
Thánh địa Băng Tuyết vì vậy phải điều tra nghiêm ngặt lai lịch của Xuyên Dĩnh, xác nhận không có vấn đề gì, Tuyết bà bà mới bất đắc dĩ đồng ý, mà không đồng ý cũng không được, trừ phi Tuyết bà bà xử tử luôn cả Tuyết Lạc Nhi.
Chi tiết cụ thể thì trong thư không nói rõ ràng, cũng chỉ có thánh địa Băng Tuyết là rõ ràng nhất. Tóm lại đây chính là tiền căn hậu quả việc Tuyết Lạc Nhi lấy chồng.
Sau khi đọc xong mật tín, Ngưu Hữu Đạo im lặng. Đường đường một Các chủ Băng Tuyết các, lý do lấy chồng lại theo một khuôn sáo cũ rích như vậy sao?
Điều khiến hắn ngoài ý muốn chính là, việc này có liên quan đến Lệnh Hồ Thu.
Coi lại mật tín một lần nữa, Ngưu Hữu Đạo có thể xác nhận, người đứng đằng sau có năng lượng không nhỏ ở Thánh Cảnh.
Ngày hôm sau, Khúc Linh Côn chuyển cho Ngưu Hữu Đạo một phong mật tín. Ngưu Hữu Đạo nhìn qua chữ viết, lập tức biết là Viên Cương gửi.
Tuân theo sự phân phó của hắn, Viên Cương đã tổng kết tin tức bên ngoài làm thành tin vắn truyền cho hắn. Trong đó có nhắc đến chuyện Tuyết Lạc Nhi lập gia đình, nói việc này đột ngột xuất hiện, đã tạo nên một cơn sóng gió lớn trong giới tu hành.
Viên Cương cũng có đề cập trong thư, Thành chủ Toa Huyễn Lệ của thành Trích Tinh có quan hệ không tệ với Tuyết Lạc Nhi. Căn cứ đủ loại dấu hiệu, đại hôn của Tuyết Lạc Nhi lần này, Toa Huyễn Lệ chắc chắn sẽ trở về Thánh Cảnh tham dự. Ý của Viên Cương là, Toa Huyễn Lệ rời khỏi thành Trích Tinh chính là cơ hội, có thể ra tay bắt người ngay trên đường.
“Tại sao ta lại quên hai người này có quan hệ chứ...” Xem thư xong, Ngưu Hữu Đạo lẩm bẩm vài câu. Hắn nghĩ phán đoán của Viên Cương là chính xác. Về tình về lý, Toa Huyễn Lệ nhất định sẽ đến tham gia hôn lễ của Tuyết Lạc Nhi.
Sau khi suy nghĩ một lần nữa, Ngưu Hữu Đạo lấy giấy bút, nhanh chóng viết xuống một phong mật tín khác.
Viết xong, hắn bước ra ngoài đưa cho Khúc Linh Côn, bảo y gửi đi gấp.
Về đến phòng, Ngưu Hữu Đạo mở tấm bản đồ Thánh Cảnh ra. Hắn lấy cây thước mà trước đó rảnh rỗi hắn đã làm, đo đạc tỷ lệ trên tấm bản đồ.