Mục lục
Đạo Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi? Văn Mặc Nhi âm thầm cắn răng: "Ta không đi, tạm thời ở lại bên này của ngươi, là ý của chưởng môn."

"Ở lại đây?" Ngưu Hữu Đạo hoài nghi: "Có ý gì? Chẳng lẽ muốn giám sát ta?"

Văn Mặc Nhi đương nhiên có lý do: "Ngươi có thể cho là như vậy, nếu Ngưu huynh đã đồng ý gia nhập Tử Kim động, Tử Kim động đương nhiên phải có sự hiểu rõ tình hình nhất định ở phía bên này, không phải do Ngưu huynh chần chừ, bản thân Ngưu huynh cũng nói rồi, nước Yến không chỉ một Tử Kim động. T ở đây, có chuyện gì cũng có thể ở giữa liên lạc."

Ngưu Hữu Đạo tỏ vẻ hoài nghi: "Cô xác định một mình có thể giám sát nổi tôi?"

Văn Mặc Nhi: "Nếu ngươi cảm thấy một mình tôi quá ít,Tử Kim động còn có thể phái thêm người đến."

Phái thêm người đến? Ta đâu có bệnh đến thế! Ngưu Hữu Đạo lẩm bẩm trong lòng, đánh giá đối phương từ trên xuống dưới, Cung Lâm Sách đột nhiên phái người như thế đến đàm phán với hắn, hắn vốn cảm thấy có chút kỳ quái, bở vì không đủ trọng lượng! Bây giờ nữ tử mỹ mạo như hoa còn muốn ở lại bên cạnh hắn, nói gì mà giám sát là nói nhảm, dưới tay hắn có biết bao nhiêu người, muốn làm việc gì người phụ nữ này có thể giám sát nổi hay sao? Trên nguời đối phương này cả công cụ liên lạc với bên ngoài cũng không có, đây là muốn giám sát hắn hay là dâng con tin đến tay hắn đây?

Thời gian dần trôi qua, hắn đại khái đã suy nghĩ ra ý trong đó.

Quản Phương Nghi đột nhiên lên tiếng hỏi: "Văn cô nương, vẫn chưa có lang quân vừa ý chứ?"

Văn Mặc Nhi không phủ nhận, coi như là ngầm thừa nhận rồi, hỏi ngược lại: "Đại tỷ chính là Hồng Nương Tề Kinh trong lời đồn sao?"

"Chê cười rồi, tiện danh không đáng nhắc đến. Hì hì..." Quản Phương Nghi đột nhiên nhịn không được che miệng cười một tiếng, một tay sờ bên hông Ngưu Hữu Đạo véo một cái, sau đó quay người đen đến một đầu bè gỗ.

Ngưu Hữu Đạo hiểu ý, cũng quay người đi qua đó.

Đợi hắn đến gần, Quản Phương Nghi liếc mắt nhìn Văn Mặc Nhi đứng đợi, cơ thể gần sát Ngưu Hữu Đạo, dáng vẻ gần như thân mật cùng nhau với Ngưu Hữu Đạo thấp giọng thì thầm: "Ta nói làm sao tìm một người đẹp yểu điệu đến tìm ngươi. Náo loạn hồi lâu, tính tình giống như Long Hưu, đay là Dịch Thư thứ hai đến rồi, thật không biết mấy người này nghĩ gì."

Ngưu Hữu Đạo lẩm bẩm trả lời: "Từ xưa đến nay, đối phó nam nhân, chiêu mỹ nhân này chính là thủ đoạn không bao giờ lỗi thơi, có thể hiểu được. Chỉ là đưa nghĩa nữ ra, vào cửa rồi liền phải gọi theo là nghĩa phụ, Cung Lâm Sách thật đúng là sẽ chiếm tiện nghi."

"Quả thật là một đại mỹ nhân xinh đẹp, ta thấy còn tiếc Đạo gia, vừa ý không? Động lòng chưa? Tiện nghi dâng đến tận cửa, không chiếm thì phí, chỉ có điều rước lấy rồi thì không thoát thân được, nhà mẹ đẻ của người ta không ăn chay, rước lấy rồi thì phải chịu trách nhiệm."

"Cho nên mới nói, làm sao mà đẹp bằng thiên hạ đệ nhất mỹ nữ ngươi chứ."

"Nha, miệng thật ngọt. Thịnh tình khó mà chối từ a, lần này ngươi chuẩn bị ứng phó như thế nào? Chẳng lẽ lại sờ mông nhà người ta sau đó bị người ta đánh cho gần chết để thoát thân? Dịch Thư vốn là ghét ngươi, có thể ứng phó như thế, chiêu đó đối phó với vị này chưa chắc có tác dụng."

"Ngươi hẳn là có biện pháp gì tốt?"

"Thôi đi, mắc mớ gì đến ta, ta thích xem náo nhiệt, hì hì."

"Vậy không thể làm gì khác hơn là biện pháp cũ."

"Thật sự lại đi sờ mông nhà người ta sao?" Quản Phương Nghi đang kinh ngạc, kết quả trong nháy mắt tiếp theo liền phát hiện cánh tay Ngưu Hữu Đạo ôm eo bà ta.

Văn Mặc Nhi cũng không biết nói nhỏ âm mưu gì, nhìn nhìn, kết quả phát hiện một nam một nữ này thế mà vào ban ngày ban mặt ôm nhau, anh anh em em, quả thực là khó coi.

Nàng ta không chịu nổi, quay đầu nhìn sang một bên.

Tình hình này, nàng ta ở trong tình báo Cung Lâm Sách đưa cho có đọc qua, biết là Ngưu Hữu Đạo và Hồng Nương khi ở Tề Kinh đã quấn lấy nhau, chỉ là không ngờ đến hai người dưới ban ngày ban mặt lại trắng trợn không kiêng dè như thế.

Mặc dù có tâm lý chuẩn bị, nhưng tận mắt nhìn thấy một màn này, nghĩ đến Cung Lâm Sách để nàng ta gả cho một người như thế, trong lòng không khỏi có chút khó cảm giác khó chịu.

Thật không ngờ, hai ngón tay của Quản Phương Nghi hung hăng véo eo của Ngưu Hữu Đạo, kề tai nói nhỏ: "Khốn khiếp, lại đẩy lão nương làm bia đỡ đạn, lại nhân cơ hội chiếm tiện nghi của lão nương."

Khoé miệng Ngưu Hữu Đạo co giật, còn muốn tận lực làm bộ dáng vẻ điềm nhiên như không có gì: “Ngươi cho rằng ra muốn chịu sự hành hạ của ngươi sao? Không còn cách nào khác, ai bảo lão tử trời sinh làm người khác yêu thích, đều muốn giành lão tử làm con rể.”

"Chuyện tốt thế, chủ động dâng đến cửa, nếu ta là ngươi, nữ nhân của ba đại phái đều muốn, đồng thời làm con rể của ba đại phái, sau này nghênh ngang mà đi ở nước Yến."

"Biện pháp này không tệ, chỉ sợ ba đại phái không chịu, nếu ba đại phái không ý kiến, ta cũng thật sự không ý kiến."

"Tiện nhân!" Quản Phương Nghi mắng ngoài miệng, tay cũng không lưu tình, có điều cũng không ở không ở ngay tại chỗ khiến Ngưu Hữu Đạo tiến thoái lưỡng nan, không đẩy hắn ra: "Thật sự dự định làm trưởng lão của Tử Kim động?"

"Nắm bắt Nam Châu, ta đã gặp bình cảnh (2), cục diện kế tiếp, không cách nào né tránh ba đại phái, thực lực của chúng ta đã không cách nào tiếp tục chống đỡ, Cung Lâm Sách quả thực là đâm trúng xương sườn mềm của ta. Nếu đối cứng thắng không được, vậy thì trở thành một phần của bọn họ, hoà vào ba đại phái là một lựa chọn!"

(2) Bình cảnh: rơi vào giai đoạn trầm lặng, khó phát triển

"Cục diện của Nam Châu, Hoàng Liệt không cam tâm, ngươi thật sự muốn đột nhiên trở thành trưởng lão của Tử Kim động, không biết Hoàng Liệt phản ứng gì."

"Ông ta phản ứng gì ta không biết, ta chỉ biết phản ứng của ta hiện tại rất rõ ràng, ta nói Hồng Nương, thịt sắp bị véo chín rồi, có thể thể buông tay rồi đó."

"Tự tìm, trách ta?"

Quản Phương Nghi buông lỏng ngón tay véo sát, Ngưu Hữu Đạo cũng thả lỏng buông bà ta ra, quay người đi về giữa bè gỗ, nói với Văn Mặc Nhi: "Văn cô nương, cô ở lại không thích hợp, vẫn là quay về đi."

Văn Mặc Nhi dường như không biết hai người đã nhìn thấy, nói điềm nhiên như không có chuyện gì: "Phân phó của chưởng môn ta không làm chủ được, ngươi có thể liên hệ chưởng môn, nếu chưởng môn bảo ta quay về, ta sẽ không làm phiền."

Quản Phương Nghi ở bên cạnh cười tủm tỉm ném ánh mắt về phía Ngưu Hữu Đạo, dường như đang nói, quấn lấy ngươi rồi!

Ở lại thì ở lại thôi!

Quản Phương Nghi chủ động đi lên kiểm tra tu vi của Mặc Nhi, sau khi xác nhận không có uy hiếp gì thì Ngưu Hữu Đạo đồng ý để Văn Mặc Nhi ở lại.

Thật sự nếu không có Tử Kim Động tới tìm thì hắn cũng đang nghĩ cách làm sao có thể xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với ba phái lớn.

Như lời hắn đã nói, nếu đã gặp bình cảnh thì có vài việc không sớm thì muộn vẫn phải đối mặt, không thể né tránh được, bởi vì hắn vẫn chưa có thực lực đối đầu với ba phái lớn!

Muốn chân đạp mấy thuyền rất khó khăn, điều đầu tiên cần phải suy nghĩ chính là Tiêu Dao cung, bởi vì hắn đã tiếp xúc khá nhiều với Tiêu Dao cung nên cũng hiểu rõ được vài điều.

Lúc trước Tiêu Dao cung chủ động nói về phương diện này nhưng hắn cũng không đồng ý, nguyên nhân chính cũng không phải là có thích Dịch Thư hay không, mà là hắn cảm thấy quá bị động.

Điều kiện của hắn còn không đủ, khi tới Tiêu Dao cung sẽ không có quyền nói chuyện, quá bị động. Một người ngoài như hắn khi đối mặt với người của Tiêu Dao cung giống như một con cừu non tiến vào đàn sói vậy, chỉ chờ đợi làm thức ăn mà thôi.

Hiện tại là giai đoạn chiến tranh giữa các quốc gia, Thương Triêu Tông và Mông Sơn Minh cầm quân rất xuất sắc, làm cho Nam châu thể hiện được thực lực của mình, có thể trở thành trụ cột vững vàng cho nước Yến. Cũng làm cho lực ảnh hưởng của Ngưu Hữu Đạo tăng lên rất nhiều, làm cho hắn có điều kiện nói chuyện cùng với Tiêu Dao cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK