Hắn vĩnh viễn không quên được một màn trên biển rộng kia, người nằm ở trong ngực hắn dần dần không có động tĩnh, không quên được cảm giác gió biển thổi mái tóc nàng quất ở trên mặt hắn.
Nữ nhân kia đến chết cũng không nói cho hắn danh tự của hai nam nhân kia, có lẽ là không muốn nhắc lại, có lẽ là không muốn gây phiền toái cho hắn, bất kể là trưởng lão Vạn Thú Môn Triều Kính, hay con rể của Hàn quốc Đại Tư Mã Kim Tước, nàng không trêu chọc nổi, ở trong mắt nàng, khi đó Ngưu Hữu Đạo cũng không thể trêu chọc.
“Xin hỏi Ngô tiên sinh là cao nhân phương nào?
Có lẽ ý thức được Ngưu Hữu Đạo lạnh nhạt, Thiện Hải Long bỗng phát ra tiếng hỏi dò.
Tâm tư của Ngưu Hữu Đạo bị kéo trở về, lạnh nhạt nói:
“Vẫn là không nói mới tốt.
“Ây...
Thiện Hải Long có chút lúng túng, trên mặt cố nặn ra ý cười.
Ngưu Hữu Đạo:
“Thiện tiên sinh ở trong Thiên Hành Tông sao?
Thiện Hải Long:
“Thiên Hành Tông là nơi sinh hiền tài, ngưỡng mộ đến cực điểm, sống nhờ thanh tu mà thôi.
Ngưu Hữu Đạo à lên một tiếng.
“Nói vậy Thiện tiên sinh tương đối quen thuộc Thiên Hành Tông, có thể dẫn dắt Ngô mỗ đi dạo một chút hay không?
Thiện Tiên Nhi bỗng nhấc tay nói:
“Ngô tiên sinh, ta quen thuộc hơn, ta dẫn đường cho ngài.
Ngưu Hữu Đạo nhìn nha đầu kia, đang muốn nói chuyện, nhưng Thiện Hải Long đã quát:
“Người lớn nói chuyện, không có địa phương con xen mồm.
Hắn không ngốc, hắn ở Thiên Hành Tông chỉ là ngoại nhân, thật muốn tìm người hướng đạo mà nói cũng không tới phiên hắn, người ta rõ ràng là có ý tìm hắn.
Thiện Tiên Nhi bĩu môi, không lên tiếng.
Thiện Hải Long nhìn Tây Hải Đường chắp tay nói:
“Tây Hải chưởng môn...
Tây Hải Đường nhấc tay ra hiệu cứ việc đi, cũng nhìn Ngưu Hữu Đạo một chút, vị này không phải người có tâm đi dạo, huống hồ tình huống bây giờ không thích hợp quá nhiều người biết, cũng không thể tiếp xúc với quá nhiều ngoại nhân, chủ động như vậy không biết gia hỏa này có ý gì, sao cảm giác như là có ý nói chuyện riêng với Thiện Hải Long, lẽ nào trên người Thiện Hải Long này còn có bí mật gì sao?
Hắn không biết Thiện Hải Long liên lụy tới Hắc Mẫu Đơn, trước kia Ngưu Hữu Đạo không vào pháp nhãn của hắn, lúc Ngưu Hữu Đạo ở trong mắt hắn vẫn còn không tính là cái gì, Hắc Mẫu Đơn đã chết, chờ đến chú ý, sẽ không đi lật một tiểu nhân vật đã sớm chết đi nhiều năm.
Đừng nói hắn, ngay cả Triều Kính cũng không nhớ được nữ tử mình từng đùa bỡn qua tên gọi là gì, Triều Kính chơi qua nữ nhân nhiều lắm, bản thân cũng nhớ không rõ bao nhiêu, vẫn là lúc gặp tai ương trải qua Ngưu Hữu Đạo nhắc nhở, mới nhớ tới thật giống như có người như vậy từng tồn tại, thật giống như cùng mình từng có một đoạn sự tình như vậy.
Thiện Hải Long hỏi Ngưu Hữu Đạo.
“Ngô tiên sinh muốn đi đâu ngắm cảnh?
Ngưu Hữu Đạo:
“Đi dạo ở trên hành lang này a, tựa hồ phong cảnh cũng không tệ.
“Xin mời!
Thiện Hải Long đưa tay mời, nhìn Tây Hải Đường ôm quyền biểu dưới áy náy, đồng thời duỗi tay ra hiệu phu nhân không cần theo tới.
Tây Hải Đường gật đầu, cùng ánh mắt của Ngưu Hữu Đạo đụng vào một cái.
Thiện Hải Long mang theo Ngưu Hữu Đạo tiến lên, một đường chỉ điểm phong cảnh trong núi giải thích, dù sao ở trong Thiên Hành Tông không ít thời gian, nơi đây cũng coi như đến qua nhiều lần, làm hướng đạo không thành vấn đề
Đương nhiên, hắn càng muốn biết đối phương tìm bản thân là có dụng ý gì.
Rất hiển nhiên, nhân vật ngay cả Tây Hải Đường cũng đối xử bình đẳng chắc chắn sẽ không phải tiểu nhân vật gì, tự nhiên nguyện ý thân cận.
Hắn có thể từ một tán tu đi tới ngày hôm nay, cũng coi như không dễ dàng, trước kia trải qua gian khổ và khuất nhục, sau khi cưới nữ nhi Kim Tước, vận mệnh xem như triệt để cải biến.
Hắn đương nhiên biết thiên hạ này cuối cùng vẫn ở trong tay tu sĩ, lúc Kim Tước tại vị, mọi người sẽ nể Kim Tước cho hắn chút mặt mũi, nếu như Kim Tước không còn, hắn chẳng là cái thá gì, mà sự tình quan trường này, bỗng nhiên Hà Đông, bỗng nhiên Hà Tây, là giảng không rõ ràng.
Đừng nhìn hắn hiện tại thong dong, nhưng trước kia thật là bị khổ sợ, đối với một người ảnh hưởng rất sâu, hắn không muốn đột nhiên lại mất đi, không muốn đột nhiên lại trở lại lúc trước.
Cho nên năm đó hắn muốn thừa dịp Kim Tước còn tại vị, muốn mượn quyền thế của Kim Tước gia nhập những đại môn phái kia, nhưng những đại môn phái kia căn bản không để ý hắn, có chút sự tình Kim Tước nói chuyện cũng vô dụng.
Cũng coi như mệnh tốt, sinh ra nữ nhi có căn cốt tu hành, hơn nữa thiên phú không tệ, đương nhiên phải tìm cho nữ nhi một chỗ dựa lớn.
Tam đại phái của Hàn quốc đánh đánh giết giết cướp địa bàn, tranh quyền đoạt lợi quá nguy hiểm, Thiên Hành Tông ổn thỏa nhất, ở dưới hắn kiến nghị, Kim Tước lại lần nữa ra mặt, đưa nữ nhi của hắn vào Thiên Hành Tông, còn thành đệ tử của Văn Hoa!
Sau lại dính ánh sáng của nữ nhi, vào Thiên Hành Tông sống nhờ, muốn cùng Thiên Hành Tông làm tốt quan hệ, quan hệ xác thực cũng không tệ, dù sao sau lưng hắn cũng là Kim Tước, Thiên Hành Tông không có địa bàn thế tục, cũng không tham dự những sự tình kia, đệ tử tiến vào thế tục, rất nhiều chuyện hắn vẫn có thể giúp đỡ được, cho nên không ít đệ tử Thiên Hành Tông nguyện ý lui tới với hắn. Cho nên không ai bài xích hắn ở lâu dài trong Thiên Hành Tông, trái lại còn rất vui vẻ.
Kỳ thực phu nhân hắn không quá nguyện ý ẩn cư ở trong núi, bất quá vẫn còn tính nghe lời.
Thiên Hành Tông luôn trung lập, môn phái khác cũng không dám dễ dàng trêu chọc, gia nhập môn phái này đích xác ổn thỏa nhất, cho nên Kim Tước không phản đối, thậm chí tán thành con rể làm như vậy, nữ nhi có đường lui như vậy, Kim Tước cũng coi như yên tâm, có thể chuyên tâm làm sự tình của mình.
Ngày hôm nay nghe phong thanh chưởng môn Vạn Thú Môn Tây Hải Đường đến, mới tới bái kiến, lúc này lại nguyện ý cùng Ngưu Hữu Đạo đi, hết thảy đều bắt nguồn từ hắn không muốn mất đi những gì mình đang có.
Nói trắng ra, là muốn thừa cơ kết giao một vài đại nhân vật.
Một đường chỉ điểm giới thiệu, chậm rãi bước đến một sân thượng, Ngưu Hữu Đạo chủ động đi tới, đứng chắp tay, trông về phương xa!
“Trong hồ kia có một loại tuyết ngư, to bằng bàn tay, toàn thân trắng như tuyết, mùi vị rất ngon...
Thiện Hải Long đang chỉ điểm non sông tươi đẹp, Ngưu Hữu Đạo đột xuất đánh gãy.
“Thiện tiên sinh.
Thiện Hải Long đình chỉ giảng giải, cười hỏi:
“Tiên sinh có gì phân phó?
Ngưu Hữu Đạo trực tiếp hỏi:
“Nhận thức một nữ nhân gọi Hắc Mẫu Đơn không?
“...
Thần sắc của Thiện Hải Long cứng đờ, kinh nghi bất định nhìn hắn.
“Vì sao tiên sinh hỏi như vậy?
Ngưu Hữu Đạo:
“Nghe được ngươi tự báo họ tên, nhớ tới năm đó từng đi ngang qua một chỗ, tên Mao Lư Sơn Trang, không biết ngươi có nghe nói qua Mao Lư Sơn Trang không?
Thiện Hải Long:
“Tuy lâu rồi chưa đi lại ở trong tu tiên giới, nhưng đại danh của Mao Lư Sơn Trang là ngưỡng mộ đã lâu, truyền thuyết có thể chi phối thế cục Yên quốc, xem như sấm rền bên tai.
Ngưu Hữu Đạo:
“Năm đó lúc đi qua, từng được chủ nhân của Mao Lư Sơn Trang là Ngưu Hữu Đạo nhiệt tình mời, trong bữa tiệc thấy bên cạnh hắn có một nữ tử, thời điểm nói chuyện phiếm nghe biết kỳ danh, nên có chút ấn tượng. Lúc nữ tử kia đề cập lai lịch của mình, thật giống như nói qua ngươi, bởi vì liên quan tới Kim Tước, vì vậy cũng có chút ấn tượng với ngươi.
Nguyên lai là như vậy, Thiện Hải Long cười khổ.
“Chỉ sợ không phải là ấn tượng tốt gì.
Còn rất có tự mình biết mình, trong lòng Ngưu Hữu Đạo nói thầm, nhưng lại hỏi:
“Sao lại nói lời ấy?
Thiện Hải Long than thở:
“Không giấu tiên sinh, Hắc Mẫu Đơn chính là vợ trước của tại hạ.
Ngưu Hữu Đạo:
“Nàng thật giống như cũng nói như vậy, ta xem nữ tử kia không tệ, ấn tượng đối với nàng cũng không tệ, nhìn ngươi cũng là một nhân tài, đang yên đang lành, sao lại tách ra?