Trong một toà cung điện dưới lòng đất hoàng cung Bắc Minh.
Bức tượng đứng vững vàng được đặt sẵn ở đó, Tần Ninh đứng phía trước pho tượng, chậm rãi nói: “Cái này, nếu như các ông biết vận dụng thì tương lai có thể bảo vệ các ông tránh khỏi kiếp nạn”.
“Cho nên bây giờ ta truyền lại cho các ông phương pháp sử dụng”.
“Nhưng nhớ lấy, sức mạnh của pho tượng này chỉ được dùng để phòng thủ trong tình huống khẩn cấp như ngày hôm nay, không được dùng để dụng binh bên ngoài, nếu không, đừng nói người khác mà chính ta cũng sẽ không tha cho các ông”.
“Chắc chắn!”
Minh Ung và Minh Vũ đương nhiên không dám quên.
Lúc trước Tần Ninh có dặn bọn họ chỗ này không được động chạm lung tung, hơn nữa nơi đây còn là thánh điện thờ phụng tổ tiên Minh gia.
Lúc này Tần Ninh vung tay ra, một ít linh văn tản ra bên ngoài, bức tượng thứ năm được triệu hồi.
Pho tượng của Cửu U Đại Đế.
Tần Ninh cử động tay, pho tượng rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
Tần Ninh thành thật nói: “Bốn pho tượng kia đủ cho hai cha con nhà ông sử dụng, đảm bảo Bắc Minh sẽ bất diệt, thịnh vượng!”
“Nhưng ta hi vọng mỗi một thời đại đế vương Minh gia các ông đều sẽ tiếp tục kế thừa di chỉ của tổ tiên, nhất định không được trị quốc bằng chính sách tàn bạo, bằng không, vẫn câu nói cũ, không cần những người khác phải ra tay mà chính ta sẽ tự tay tiêu diệt các ông”.
Hai người Minh Ung và Minh Vũ đương nhiên là gật đầu liên tục.
Trong địa cung, Tần Ninh truyền đạt lại phương pháp điều khiển pho tượng cho hai cha con rồi rời đi.
Kiếm Tiểu Minh đã chờ đợi một lúc lâu, sớm đã không còn kiên nhẫn.
Ba người đi vào bên trong địa cung, không dẫn cậu ta theo cũng không nói cho cậu ta biết đi vào đó làm gì.
Lúc này, nhìn thấy Tần Ninh xuất hiện, Kiếm Tiểu Minh lập tức chạy đến nghênh đón.
“Ngươi cũng quay về nhà mình đi!”
Tần Ninh nhìn Kiếm Tiểu Minh, nói: “Nhân tiện sắp xếp một chút!”
“Sắp xếp cái gì?”
Tần Ninh chân thành nói: “Thật ra Cửu U đại lục vốn không có nội vi, xét về ngoại vi thì chẳng qua cũng chỉ có những tông môn mạnh mẽ ẩn dật và những quốc gia tách biệt này mà thôi”.
“Kể từ bây giờ, các đế quốc, thượng quốc, cương quốc lớn đều có thể gửi đệ tử ưu tú vào bên trong Thanh Vân tông tu luyện”.
“Đúng rồi, còn một việc nữa!”
Tần Ninh nói tiếp: “Bảo đế vương của tam đại cương quốc Nam Yến, Đại Sở và Hoả Hầu đừng đến, phiền phức, nói với bọn họ một tiếng, tu sửa mộ phần của Hâm Hâm là có lòng rồi”.
Nghe đến đây, Kiếm Tiểu Minh cũng hiểu ra ngay, lại gật đầu, bóng dáng lập tức bay lên không trung, biến mất không dấu vết...