Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực lực của bốn vị trưởng lão Thánh Vương vô cùng mạnh mẽ, không có gì phải nghi ngờ.  

 

Tần Ninh mỉm cười, quan sát tất cả, bàn tay lặng lẽ kéo Phệ Thiên Giảo đứng bên cạnh.  

 

Phệ Thiên Giảo bị Tần Ninh tóm lỗ tai, kéo lại cạnh hắn, hai tai nó dựng thẳng lên, hai chân trước có hơi run.  

 

Làm gì đó?  

 

Ngược đãi chó à?  

 

Ngoài mặt Phệ Thiên Giảo tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại vô cùng hoảng hốt, âm u mịt mù.  

 

Dọc đường đi, việc gì cũng đều do Xích Vũ Thiên Phong Điêu xử lý, chắc là bây giờ sẽ không cho nó ra tay đâu nhỉ?  

 

Ở đó có bốn Thánh Vương đó, cả đám đều mạnh hết đó!  

 

Nó là chó, là thú cưỡi, không phải là thú dùng để đấm nhau đâu!  

 

Đến bây giờ, Tần Ninh vẫn không lên tiếng, chĩ nhẹ nhàng gãi đầu chó của Phệ Thiên Giảo.  

 

Không khí ngay lúc này có vẻ vô cùng nghiêm trọng.  

 

"Nếu là thế...", Yến Thần từ từ bước ra.  

 

"Yến Thần!"  

 

Bỗng nhiên, một tiếng hét từ đâu đó truyền tới.  

 

Chỉ thấy phía cuối chân trời có ba tia sáng xuất hiện, rực sáng cả vùng trời.  


 

Ba người kia nhanh chóng tiến lại gần.  

 

Rất nhiều người đềm cảm giác được sức ép đầy đầy áp lực sắp tiền đến.  

 

Đó là ba vị Thánh Vương!  

 

"Tộc trưởng Yến Thần, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ đấy!"  

 

Người cầm đầu kia còn chưa đến nơi, mà giọng nói đã truyền tới rồi.  

 

"Tề Phi Vân!"  

 

"Tề Chi Vũ!"  

 

"Tề Thiên Minh!"  

 

Thấy ba người kia, ánh mắt Yến Thần đột ngột thay đổi  

 

Sao lại như vậy?  

 

Thánh quốc Đại tề và Yến gia xưa nay luôn nước sông không phạm nước giếng, vậy thì cớ sao ba vị Thánh Vương của thánh quốc Đại Tề lại xuất hiện ở đây?  

 

Ba người Tề Phi Vân, Tề Chi Vũ và Tề Thiên Minh đứng sau lưng Tần Ninh, không hề có ý vượt qua vị trí của hắn.  

 

Đây là sự kính trọng.  

 

"Các ngươi đang làm cái gì?"  

 

Đại trưởng lão Yến Bắc Phong nói: “Thánh quốc Đại Tề và Yến gia chúng ta không thù không oán, các ngươi...”  

 

Tề Phi Vân nhìn về phía Tần Ninh, cung kính hành lễ, chắp tay nói: "Lão phu nghe tin, nên lập tức tới đây, may là còn kịp".  

 

"Các ngươi đến đây làm gì?"  

 

Chân mày Tần Ninh cau lại.  

 

"Với thực lực của Tần tiên sinh, tất nhiên là không cần sự trợ giúp của ta, thế nhưng, khi Tần tiên sinh có việc, cho dù không thể giúp được gì, thì ta vẫn nên xuất hiện".  

 

Bọn con trẻ có lẽ không biết Tề Phi Vân là ai.  

 

Thế nhưng, những võ giả thuộc thế hệ trước đều nghe đến danh tiếng của lão ta.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK