Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Tề Tư Tư giờ phút này nói chuyện lạnh lùng, giống như là mất đi tình cảm: "Tứ đệ nói, là đệ ấy quá ngu ngốc, có lỗi với cha".  

 

Tề Khánh vương gia nghe đến lời này thì giậm chân đấm ngực, hai mắt đỏ hồng, nhịn không được gầm nhẹ nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"  

 

Tề Tư Tư giờ phút này từ từ nói với giọng lãnh đạm: "Tề Hồn vương gia đã đầu quân cho thất hoàng tử điện hạ từ lâu, giữ mối quan hệ tốt với cha chẳng qua là muốn dụ cha cùng đầu quân cho hắn ta".  

 

"Chỉ là lâu như vậy mà cha cũng không có động thái gì, cho nên... thất hoàng tử quyết định động thủ, hạ độc với người để Tề Diệp tiếp nhận vị trí của người".  

 

"Đêm qua con đến Hồn Vương phủ là muốn gặp Tề Ngọc Phong và Tề Uyển Nhi, cùng nhau thương lượng chuyện cả bốn cùng cao chạy xa bay".  

 

"Tề Ngọc Phong đã là người của thất hoàng tử từ lâu".  

 

"Con bị thập hoàng tử làm nhục, mà những chuyện này tứ đệ đều tận mắt chứng kiến. Còn tên Tề Diệp kia lại còn làm nhục Tề Uyển Nhi… ngay trước mặt tứ đệ!"  

 

"Tứ đệ bị Tề Phương Vũ cùng Tề Hồi Minh đánh gãy tứ chi".  

 

"Tề Uyển Nhi không chịu nhục, tự sát ngay trước mặt tứ đệ!"  

 

Tề Tư Tư giờ phút này nói ra từng câu từng chữ.  

 

Giọng điệu nghe sao mà lạnh lùng, sao mà bình tĩnh.  

 

Giống như đang kể một câu chuyện mình được chứng kiến chứ không phải thuật lại những gì mình đã trải qua.  

 

Giọng điệu này khiến cho Tần Ninh biết được.  

 

Tề Tư Tư giờ phút này... đã hoàn toàn mất hết cảm xúc.  

 

Sự tuyệt vọng!   

 

Đang chiếm cứ nội tâm của cô ấy.  

 

Chuyện đêm qua, chỉ riêng nghe Tần Tư Tư kể thôi cũng đủ để thấy lạnh run trong lòng.  

 

Càng không phải nói đến việc tận mắt nhìn thấy, đích thân trải qua...   

 

Vào giờ phút này, Tề Tư Tư mặt không biểu tình, bên trong viện yên tĩnh như tờ.  

 

Tề Tư Tư đến trước mặt Tần Ninh, chắp tay nói: "Tứ đệ ta còn nói, chuyện mà đệ ấy đã đồng ý với Tần công tử... đệ ấy xin lỗi vì đã không làm được!"  

 


Tần Ninh nghe vậy thì hơi sững sờ.  

 

Tần Ninh gật đầu, đi tới trước mặt Tề Bác, bàn tay nhẹ nhàng đưa ra, sau một lúc lâu thì mở miệng nói: "Tam hồn thất phách đang ở bên bờ biên giới sụp đổ, có lẽ ta có thể để hắn ta sống sót, chỉ là sau đó... e là khó có thể khôi phục lại bình thường!"  

 

Lời này vừa nói ra, Lý đại sư kia đã nói: "Tam hồn thất phách đều sắp vỡ vụn, ngươi làm sao..."   

 

"Ngươi làm không được thì câm ngay”.  

 

"Nói nhiều một câu, ta sẽ... giết ngươi!"  

 

Tần Ninh lạnh nhạt nói, sau đó nhìn Tề Khánh cùng Tề Tư Tư: "Chuẩn bị dược liệu theo yêu cầu của ta: Thất Hồn Thảo, Linh Lung Hoa, Ngũ Tinh Thụ Quả, Ngân Sam Linh Diệp..."   

 

Tần Ninh một hơi nói ra mấy chục loại thánh dược, rồi chậm rãi nói: "Đi chuẩn bị đi!"  

 

"Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa, ba người các ngươi hộ pháp cho ta!"  

 

Tần Ninh nói xong thì ôm Tề Bác, đi vào hậu đường tìm một gian phòng.  

 

Vào giờ phút này, Tề Khánh lập tức sắp xếp người đi làm.  

 

Một phen bận rộn.  

 

Tần Ninh đúng là có khả năng thông thiên.  

 

Nhưng cũng không phải là năng lực nghịch thiên!   

Tam hồn thất phách của Tề Bác đã bắt đầu vỡ nát. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK