Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Làm cái gì?”  

 

Lúc này Tần Ninh mở to hai mắt, túm lấy bàn tay nhỏ mảnh như ngọc kia.  

 

“Vậy mà có thể phát hiện ra ta?”  

 

Cốc Tân Nguyệt mặc váy dài màu xanh nhạt, tay cầm quạt giấy chưa mở ra.  

 

Váy sam màu xanh, thắt lưng mỏng buộc quanh eo, chân đi giày thêu đôi phượng, toàn thân lúc này thoạt nhìn vô cùng lười biếng.  

 

Nhưng một cái nhăn mày một tiếng cười lại khiến người ta hồn phách điêu đứng.  

 

Diệp Viên Viên là mỹ nhân lạnh lùng cao ngạo.  

 

Vân Sương Nhi thì là mỹ nhân thanh thuần, một vẻ đơn thuần không nhiễm bụi trần.  

 

Cốc Tân Nguyệt khác với hai người, giống như nhìn thấu trần thế, nhưng người lại ở cõi trần.  

 

Xuất trần lại nhập trần.  

 

Con ngươi trong suốt, mang theo nét tươi cười, Cốc Tân Nguyệt thản nhiên nói: “Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển không đơn giản đâu, xem ra thứ dựa vào không chỉ là chí bảo”.  

 

“Đó là điều đương nhiên!”  

 


Tần Ninh cũng không hề thả tay, nhẹ nhàng vuốt ve.  

 

“Nữ nhân đều là nước làm ra, quả nhiên như vậy!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Viên Viên tính cách lạnh lùng không cho sờ, Sương Nhi đơn thuần sờ vào liền đỏ mặt, ngược lại Tiểu Nguyệt Nguyệt tốt nhất”.  

 

“Mở miệng liền gọi Tiểu Nguyệt Nguyệt, ta làm tông chủ của tông chủ ngươi cũng đủ rồi”.  

 

Tần Ninh khẽ bật cười, không nói thêm gì.  

 

Tông chủ của tông chủ?  

 


Cô vẫn không đủ tư cách!  

 

“Để ta xem xem, thứ đồ hộ mệnh của ngươi rốt cuộc là cái gì?”  

 

Lúc này Cốc Tân Nguyệt thản nhiên cười một tiếng như trăm hoa đua nở, nàng đến gần Tần Ninh, nói: “Có phải là linh điêu năm đó Cửu U Đại Đế giữ lại không?”  

 

“Đương nhiên không phải!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Linh điêu chỉ là thuận lợi một chút, hộ mệnh của ta đương nhiên dựa vào chính ta rồi”.  

 

“Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển tàn sát võ giả cảnh giới Tam Vị cũng đủ thỏa mãn rồi, nào phải dùng tới hộ mệnh gì?”  

 

“Ngươi khoác lác vừa thôi!”  

 

Cốc Tân Nguyệt lại nói: “Linh điêu người cũng có thể mang đi, bây giờ ta chắc chắn ngươi chính là Cửu U Đại Đế, chỉ có điều không biết là nguyên nhân gì mới đổi sang một thân thể khác quay về!”  

 

“Nhưng với tính khí của chàng ấy, vì Tần Kinh Mặc mà đã đắc tội với không ít người ở trên khắp các đại lục”.  

 

“Năm đó vơ vét chí bảo tuyệt đỉnh của các địa lục, tên đó đã đắc tội với rất nhiều người”.  

 

Tần Ninh mím miệng cười một cái.  

 

“Ta đâu có nói ta là Cửu U Đại Đế!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK