Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trong ba mươi sáu cương quốc cũng chỉ có cương quốc Đại Sở, Hỏa Hầu và Thiên Tượng là có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên tồn tại, còn lại cảnh giới Thiên Võ bảy biến đã là kẻ mạnh đứng đầu.

Hơn nữa bên trong ba mươi sáu cương quốc này cũng không chỉ có một vô địch cảnh giới Thiên Võ, một vài cương quốc yếu hơn cũng có đến hơn mười vị, mạnh hơn thì trên trăm.

Ví dụ như ở ba cương quốc lớn thì không ai biết là có bao nhiêu.

Nhưng chính nhờ những cảnh giới Thiên Võ này tồn tại mà cương quốc được đảm bảo vĩnh viễn không suy sụp, nền tảng mạnh mẽ.

Dương Khai Hoài có hơi thở cảnh giới Thiên Võ bảy biến đè ép, nhìn về phái Tần Ninh, sát cơ lộ ra rõ ràng.

“Là ta đây, nhưng ta không quen ông mà nhỉ?”, Tần Ninh chậm rãi đáp.

“Không quen ta? Giết người của cương quốc Tam Dương ta mà còn dám nói là không quen ta?”  
“Ồ?”, Tần Ninh nhìn Dương Khai Hoài: “Xem ra ông là người của cương quốc Tam Dương hả”.


Thánh Thiên Viêm nói nhỏ: “Tần công tử, đây là cương vương của cương quốc Tam Dương – Dương Khai Hoài”.

Nghe vậy, Tần Ninh lại nói: “Ta không cần biết ông là ai, nhưng kẻ nào trêu chọc ta thì ta sẽ giết kẻ đó.

Nếu ông không biết điều thì ta cũng giết ông luôn”.

Lời này nói ra, xung quanh liền trở nên ồn ào.

Tần Ninh này có khẩu khí lớn thật.

Mà khi các đệ tử xuất hiện, tìm được cương quốc của mình, bèn thấp giọng kể chuyện về Tần Ninh, vậy là tất cả dần dần hiểu ra.

“Hỗn xược, hôm nay vương ta nhất định sẽ chém ngươi!”  

Dương Khai Hoài bùng nổ sát khí, hơn mười vị vô địch cảnh giới Thiên Võ cũng hùng hổ vô cùng.

Trong nháy mắt, Dương Khai Hoài sải bước ra, hơi thở cảnh giới Thiên Võ bảy biến dần dần chuyển động nhào về phía Tần Ninh.

Mà phía sau lão ta cũng có ba người khác, nhìn kỹ thì đều là cảnh giới Thiên Võ năm biến, sáu biến.

Bốn người xông về phía Tần Ninh.

Thấy cảnh này, lão Vệ lặng lẽ di chuyển lên đứng cạnh Tần Ninh, thần sắc khẽ động.

Nhóm Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì cũng trở nên nghiêm túc.

“Muốn giết ta? Hôm nay kẻ nào xông vào giết chết kẻ đó!”  
Tần Ninh hừ lạnh, phất tay, lão Vệ vừa định động thủ thì một làn gió lớn bỗng nhiên gào thét, một cơn mưa to đổ ào ào xuống, tiếng rào rào vang lên không dứt.

Tất cả đều sửng sốt.

Thời tiết đang đẹp, sao lại mưa thế này?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK