Trong hào quang màu đen chợt xuất hiện từng luồng sát khí tối đen như mực.
Sát khí hừng hực vây quanh Tần Ninh, mãi không biến mất.
"Chém!"
Lúc này, hắn hạ kiếm xuống.
Tần Ninh như mặc kệ hết tất cả.
Hắn không đếm xỉa đến đám Ma tộc đang chém giết quanh mình, bất chấp cả Chước Diễm đang cường hóa.
Hắn chém một kiếm xuống.
Không thể nào đỡ được.
Oanh...
Bỗng nhiên vang lên một tiếng gào rú.
Tốc độ của Tần Ninh đã được đẩy đến mức tối đa.
Đột nhiên, một tiếng phụt vang lên.
Trong chớp mắt, thân hình khổng lồ hùng vĩ của Chước Diễm bị chẻ thành hai phần.
Máu tươi phun trào.
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn thấy cảnh đó.
Cơ thể Chước Diễm đã chết.
"A..."
Lúc này, lão ta kêu gào điên cuồng.
Nhưng tất cả không còn hữu ích nữa.
Tất cả đã quá muộn màng!
"Tần Ninh, Tần Ninh..."
Chước Diễm rít gào, quát: "Cho dù bổn tọa chết thì cũng sẽ không bao giờ bỏ qua cho ngươi!"
"Huyết tế Thiên ma!"
Oanh...
Trong khi tiếng gào rú đó vang lên.
Cơ thể Chước Diễm nổ tung, hóa thành đống máu vụn.
Ngay sau đó, đống máu đó bay thẳng lên trời.
Chúng tạo thành một cái lưới máu bao phủ đỉnh đầu mọi người.
Lúc này, ai ai cũng nhận thấy sự khủng khiếp tỏa ra từ chiếc lưới máu kia.
Tần Ninh không còn hơi sức đâu quan tâm tới nó nữa.
Chước Diễm đã chết.
Một cái chết rất bất ngờ.
Dường như, khi Chước Diễm chuẩn bị bùng nổ, thì Tần Ninh đã từ từ cường hóa bản thân từ sớm, rồi chém chết Chước Diễm.
Bây giờ, chiến sĩ Ma tộc như rắn mất đầu, bọn chúng luống cuống không biết nên làm gì.
Một đám dùng ngôn ngữ của Ma tộc, líu ríu nói với nhau gì đó, rồi liên tục lui về phía sau.
"Muốn chạy à? Đừng hòng!"
Tần Ninh bước ra.
Hắn ngưng tụ khí tức, rồi bắn ra từng đợt mũi tên Tinh Thần.
Oanh...
Tiếng gào rú liên tục vang đến.
Từng viên từng viên Tịnh Ma Châu xuất hiện.
Ma tộc đạt linh cảnh Niết Bàn, cảnh giới Sinh Tử ngưng tụ ra Tịnh Ma Châu có công dụng gì?