Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Lời này vừa nói ra, sắc mặt Hiên Viên Chấn vừa mở miệng trở nên kỳ lạ.  

 

Ai ai cũng biết, Hiên Viên Quân và Thanh Vân Kiếm Đế năm đó là bạn thâm giao, quan hệ giữa hai vợ chồng Hiên Viên Quân Lý Nhiễm Nhiễm và Tần Ninh có thể nói là cực kỳ tốt.  

 

Chỉ là lời này của tộc trưởng... sao nghe hố người vậy?  

 

Bọn họ có phiền phức thì tìm Tần Ninh.  

 

Tần Ninh có phiền phức thì bọn họ né?  

 

Hiên Viên Diệp đi theo mọi người Hiên Viên thế tộc đến cũng nói: "Ba vị thúc bá, cha mẹ ta nói, nếu Tần công tử cần chúng ta thì chúng ta ra tay, không cần thì chúng ta cứ làm việc của chúng ta là được".  

 

Ba người đồng thời gật đầu.  

 

Hiên Viên Vịnh cười cười, vỗ vỗ bả vai Hiên Viên Diệp, nói: "Diệp Nhi còn là con nuôi của Tần Ninh kìa, nếu thật sự có phiền phức thì Tần Ninh sẽ không ngồi nhìn mặc kệ chúng ta đâu, mọi người yên tâm đi".  

 

Đám người Hiên Viên thế tộc đứng một bên, không hề nhúng tay.  

 

Mà giờ phút này, hai phe Tu La điện, Huyết tông đành áp chế lại vẻ kiêu căng phách lối của mình, bởi vì Thời Thanh Trúc xuất hiện.  

 

Tình cảnh này khiến người ta cảm thấy rất kỳ quặc.  

 


Còn chưa đi vào bên trong di tích Thanh Tiêu Đại Đế đâu, mọi người đã nóng tính như vậy, nếu là tiến vào rồi phát hiện đồ quý giá gì đó, e rằng... thương vong vô số... Mọi người cứ giằng co như vậy, không ai nói thêm gì.  

 

Thời gian trôi qua, lại có người đến.  

 

Trong dãy núi càng ngày càng tụ tập nhiều võ giả.  

 

Tu vi kém cỏi nhất cũng là cảnh giới Thánh Vương.  

 

Dưới Thánh Vương gần như không có ai.  

 

Ai cũng biết, chuyện lần này rất đặc biệt, không đến Thánh Vương mà dám đến đây thì có khi chết đến cặn cũng chẳng còn.  


 

Dù là Thánh Vương cũng hiểu rằng bọn họ vào chẳng qua là nhặt nhạnh chỗ tốt, tìm cơ duyên.  

 

Còn về phần tiến vào chỗ sâu, tranh đoạt cơ duyên to lớn, quả thực là nói chuyện viển vông, các Đại Thánh Vực và các thế lực lớn há có thể cho bọn họ cơ hội như vậy?  

 

Võ giả tán tu và đám võ giả xem như có chút danh tiếng trong các Đại Thánh Vực rối rít dừng lại ở vòng ngoài.  

 

Đám Tần Ninh đang đứng trước một tòa đại điện, mà đám người Huyết tông và Tu La điện đứng cách nhau không gần không xa, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào đám Tần Ninh, dường như muốn nhớ kỹ từng người ở đây.  

 

"Đám khốn kiếp này...", Ôn Hiến Chi thấp giọng mắng.  

 

"Bây giờ biết nổi giận?"  

Tần Ninh vỗ vỗ bả vai Ôn Hiến Chi, nói: "Nếu ngươi nỗ lực tu hành thì hiện tại đã là cảnh giới Thánh Đế viên mãn giống sư đệ Lý Huyền Đạo, với khí thế bức bách vừa rồi của bọn họ, ngươi chỉ cần đứng ra phía trước thì ai còn dám lên tiếng?"  

 

Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương nghe được lời này đều thấy hổ thẹn.  

 

"Đệ tử vô năng!"  

 

Dương Thanh Vân chắp tay nói: "Hiện tại còn chưa đạt tới cảnh giới Thánh Đế, không thể giúp đỡ cho sư phụ".  

chapter content


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK