Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Dương Thanh Vân cười bảo: “Ngươi xem xong rồi sẽ biết thôi”.  

 

Trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều bị Tần Ninh làm cho lú lẫn.  

 

Năm đại thế lực cũng cực kỳ tò mò.  

 

Bên trong sơn cốc.  

 

Tần Ninh và Huyết Càn đang đứng cách nhau một trăm mét.  

 

Vào giờ phút này, Huyết Càn đang cực kỳ thoải mái, hắn ta cũng không tùy tiện công kích Tần Ninh.  

 

Tần Ninh không phải là kẻ ngốc.  

 

Nếu hắn ta xem Tần Ninh là kẻ ngốc thì hắn ta mới thực sự là một tên ngốc.  

 

“Huyết Linh Nguyên chưởng!”  

 

Huyết Càn không tuỳ tiện đánh sát lại chỗ Tần Ninh mà đứng cách hắn một khoảng cách rồi tung chưởng ra, trong nháy mắt, chưởng phong vượt qua trăm mét đánh vào người Tần Ninh.  

 

Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh chưa hề thay đổi, hắn vung tay đánh ra một quyền, thản nhiên đón lấy một chưởng kia.  

 

Ầm… quyền và chưởng va chạm với nhau, thánh lực bùng nổ, làm chấn động bốn phía.  

 

Bước chân của Tần Ninh liên tục rút lui.  

 

Gian nan chống lại lực lượng của một chưởng này.  

 

Vào lúc này, võ giả của năm đại thế lực đều cảm thấy ngạc nhiên.  

 

Yếu đến vậy sao?  

 

Rõ ràng Huyết Càn chỉ đánh thử một chưởng, thế nhưng Tần Ninh lại ngăn cản một cách gian nan như vậy.  

 

Nếu như Huyết Càn sử dụng toàn lực, vậy thì, Tần Ninh sẽ… thua một cách chóng vánh.  

 

 

 

“Tên Tần Ninh này…”, giờ phút này, Nguyên Mậu Phong bắt đầu nóng nảy.  

 

Bốn vị Thánh Nhân xuất hiện bên cạnh Tần Ninh, điều này làm cho ông ta cảm thấy kinh ngạc, cho nên ông ta mới muốn mượn sức Tần Ninh.   

 

Vốn dĩ, ông ta nghĩ rằng thuật luyện đan của Tần Ninh không tầm thường thì chắc hẳn thực lực của hắn cũng sẽ không kém, lúc này mới dám xuất chiến.  

 

Nhưng ông ta không ngờ rằng hắn lại giả vờ tỏ ra mình có thực lực.  

 

“Hư Thánh tầng bốn, bây giờ lại xông ra ngoài để làm cái gì chứ?”  

 

Giờ phút này, Nguyên Mậu Minh cũng thở dài, ông ta nói: “Dùng hai mươi vạn thánh thạch chỉ để lộ mặt thôi hả?”  

 

Cùng lúc đó, bên cạnh Dương Thanh Vân.  

 

Hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận bỗng nhiên bật cười.  

 

“Tần Ninh cũng thật là, hắn nghĩ ra đủ trò…”, Tiên Vô Tận không nhịn được bèn nói.  

 

Hắn thật là xấu tính! Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt và Lý Huyên cũng không thể nào hiểu được.  


 

Giờ phút này, bên trong sơn cốc.  

 

Huyết Càn đang ngớ người.  

 

Chỉ có như vậy thôi sao?  

 

Vậy mà còn dám bước ra khiêu chiến người của Huyết Linh cung?  

 

Chẳng phải là đang tìm đường chết hay sao?  

 

Lúc này, Huyết Càn nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Xem ra, ngươi thật đúng là có tiền mà không biết xài đúng chỗ, hai mươi vạn thánh thạch này, Huyết Linh cung bọn ta đành phải nhận lấy vậy!”  

 

Huyết Càn vừa mới dứt lời thì ngay lập tức bay lên, trong nháy mắt, thánh lực trong cơ thể hắn ta bùng nổ.  

 

Khi đó, Tần Ninh bày ra dáng vẻ như đang gặp một kẻ địch mạnh.  

 

Răng rắc… tiếng nứt vỡ khẽ vang lên.  

 

Vào lúc thánh lực của Huyết Càn hoàn toàn bùng nổ thì Tần Ninh cũng ra sức ngăn cản.  

 

Sau mỗi một lần va chạm, hai người liền nhanh chóng tách ra một khoảng cách, mỗi lần như vậy, Tần Ninh đều bị Huyết Càn chèn ép chặt chẽ.  

 

Qua hơn mười chiêu như vậy.  

 

Huyết Càn thở hồng hộc, nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Mẹ nó! Chuyện gì đang xảy ra vậy?  

 

Mỗi lần như vậy, hắn ta đều dùng toàn lực để ứng phó, muốn cho Tần Ninh một kích trí mạng, nhưng mà mỗi lần như vậy Tần Ninh đều né được.  

 

Thật sự là không thể nói nổi.  

 

Chiến đấu từ nãy đến giờ, dùng đến hơn mười chiêu, mỗi chiêu đều là trí mạng, thánh lực của hắn ta cũng đã tiêu hao hết một lượng lớn.  

 

 


 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK