“Chàng đang ở đâu?”
Nhất thời, Cốc Tân Nguyệt không dám chắc.
Suy nghĩ của nàng quá mức khó tin.
Cửu U Đại Đế chuyển thế trở thành Tần Ninh?
Chuyện khó tin này thật sự tồn tại sao?
Nhưng nếu không tồn tại thì làm cách nào giải thích được mọi việc Tần Ninh làm ở Cửu U đại lục chứ?
Trùng hợp?
Làm sao có thể trùng hợp nhiều như vậy chứ!
Vệ Anh Kiệt!
Tần Kinh Mặc!
Thanh Vân tông!
Mọi chuyện này không thể giải thích.
Cốc Tân Nguyệt chờ được!
“Ngươi, rốt cuộc có phải chàng hay không?”
Cốc Tân Nguyệt khẽ nỉ non, trên dung nhan tuyệt mỹ có một sự mê man khó tả.
Chờ được chín vạn năm thì còn ngại gì chờ thêm chứ?
Chỉ cần đi theo Tần Ninh thì sớm muộn cũng có thể giải quyết được hết!
Lúc này, Tần Ninh phi thân lên tấn công.
Tay không tấc sắt.
Tiếng sấm cuồn cuộn trong cơ thể.
Quanh thân có ánh điện lóe lên.
Toàn thân Tần Ninh lúc này tỏa ra ánh sáng chớp nhoáng, tóc bạc khuếch tán trong sấm sét.
“Muốn chết!”
Nhìn thấy mười mấy người đó bay tới, Tần Ninh vung quyền tấn công.
Trong ánh quyền đó có tiếng sấm sét vang lên.
Oanh...
Một cao thủ cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển bị đấm thẳng vào ngực, cả người nổ tung.
Tần Ninh quay người đá ra.
Cả người hắn lúc này như là một chiến thần sấm sét vậy.
Một quyền đấm ra, một người nổ tung.
Lúc này, Quế Nhất Luân hoàn toàn giận dữ.