Nhìn thấy năm người xông đến, bóng dáng của Tần Ninh liền lao ra.
Trong chốc lát, phía sau xuất hiện một đôi cánh dang rộng tung bay.
Đôi cánh màu băng lam nhàn nhạt, mang theo khí lạnh thấu xương.
Hai cánh xoè ra dài trăm mét.
Một luồng gió lạnh trực tiếp quét qua năm người.
Trong chớp mắt, năm người chỉ cảm thấy toàn thân rét lạnh.
Mà Tần Ninh đã lao đến.
Năm ngón tay khum lại, sức mạnh sấm sét xuất hiện trong lòng bàn tay xẹt xẹt vang dội.
Bùm...
Dưới sự lạnh lẽo thấu xương, cơ thể của năm người kia đã chịu đựng đến mức cực hạn.
Tần Ninh tung một đòn trực tiếp giết ra.
Một tiếng nổ trầm thấp lúc này vang lên.
Một tên cảnh giới Địa Vị chỉ cảm thấy cơ thể của mình như đình trệ.
Trong chốc lát, một luồng khí tức vô cùng lạnh như đóng băng linh khí của hắn ta.
Thế nhưng đủ để giết chết một người.
Tần Ninh trực tiếp đá một cước quét ngang qua.
Đầu của tên võ giả kia trực tiếp lìa khỏi cơ thể, bay ra ngoài.
Một màn này khiến cho bốn người còn lại hoàn toàn sững sờ.
Bọn chúng căn bản không nhìn thấy rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ trông thấy người kia đến gần Tần Ninh rồi đột ngột dừng lại, bị Tần Ninh tiêu diệt trong chớp nhoáng.
Đây rốt cuộc là thủ đoạn năng lực gì vậy?
Bốn người lúc này lập tức không dám khinh thường, tập hợp lại một chỗ.
Bốn người nhìn nhau, cùng gật đầu.
Sau đó, bốn người cùng nhau giết ra.
“Định chịu chết cùng một lúc sao?”
Tần Ninh lúc này cười nhạo một tiếng.
Keng...
Âm thanh chói tai như tiếng kim loại bị phá vỡ vang lên.
Trong chốc lát, bên ngoài cơ thể của Tần Ninh, từ trên xuống dưới xuất hiện một bóng hình to lớn màu băng lam bao trùm toàn bộ cơ thể của hắn.
Thần Hoàng!
Một màn này khiến vô số người phải ngây ngẩn cả người.
Thần hồn Băng Hoàng!
“Bộ tộc Phượng Hoàng chính là thần tiên, Tần Ninh sao lại có thần phách của Băng Hoàng được!”
“Chẳng lẽ hắn không phải là người mà là phượng hoàng niết bàn trùng sinh sao?”
“Phượng hoàng... là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết...”