"Lâu chủ, vậy... Vậy chúng ta phải làm thế nào?"
Tình hình hiện tại, Tần Ninh mời bọn họ gặp mặt, không đi thì quá không nể mặt rồi, mà nếu không nể mặt thì Tần Ninh trở mặt cũng được chứ?
Cứ như vậy, hắn sẽ tìm được cớ để ra tay với Lôi Hỏa lâu bọn họ.
Việc này không thể xem thường được.
Nếu làm không ổn thì sẽ kéo theo tai họa cực kỳ lớn! Nghe vậy, trong mắt Lâu Động Thiên thoáng qua sự rét lạnh.
"Lâu chủ, có nên đến đó hay không?"
Lâu Động Thiên trầm giọng nói: "Đi chứ, mắc gì lại không đi?
Không đi chẳng phải cho hắn lý do để sinh sự hay sao?"
"Triệu tập bốn vị hộ pháp của Lôi Hỏa lâu trở về đi, để cho chúng ta chọn địa điểm à?
Vậy thì chọn địa điểm ở quán rượu Thanh Thành!"
"Quán rượu Thanh Thành đều cách Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường rất gần, nếu Tần Ninh tính gây chuyện thì cũng có cách để đối phó với hắn!"
Nghe vậy, đám người trong phòng đều dâng cao sĩ khí, tựa như sẵn sàng lâm trận diệt giặc vậy.
Tên Tần Ninh này thật đúng là liều chết! Làm vậy có khác nào đang tuyên chiến với bọn họ chứ! Bọn họ không thể nhẫn nhục chịu đựng được!
Ba ngày sau.
Ở quán rượu Thanh Thành, thành Thanh Ma! Quán rượu Thanh Thành nằm trên con đường lớn nhất trong thành Thanh Ma, làm ăn vô cùng phát đạt, dòng người tấp nập lui tới, trông vô cùng náo nhiệt.
Lúc này, trong quán rượu Thanh Thành to lớn như vậy lại yên tĩnh lạ thường.
Ngoài cửa quán rượu là hai đoàn người, mỗi bên đều trông như đã sẵn sàng đón địch vậy.
Trong quán rượu, khách hàng hôm nay không dưới ba trăm người.
Thế nhưng lại chẳng có ai dám mở miệng thốt lên một lời.
Dẫu cho có là đám hầu bàn trong tửu lâu cũng đều trắch bệch, nếu như không còn cách nào thì bọn họ đã bỏ chạy từ lâu rồi.
Hôm nay ba thế lực lớn trong thành Thanh Ma sẽ nói chuyện bên trong quán rượu Thanh Thành! Ai mà tin được chứ! Ba thế lực lớn tập trung một chỗ chỉ để tâm sự thôi sao?
Thành Thanh Ma vừa mới yên tĩnh, xem ra lại sắp náo nhiệt rồi! Bên trong quán rượu Thanh Thành.
Hôm nay trong đại sảnh chỉ bày một cái bàn.
Mà hai bên lại có mấy chục người.
Trên hành lang tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư lít nha lít nhít võ giả với vẻ mặt nghiêm nghị.
Lúc này hai người Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đang ngồi nhìn nhau.
“Nhất Kiếm tiên sinh, Lâu Động Thiên ta là kẻ thô kệch, ngươi nói xem rốt cuộc tên Tần Ninh kia đang suy nghĩ gì?”
Lâu Động Thiên cười ha ha một tiếng nói: “Không phải là muốn hốt gọn chúng ta sao?”
Người thô kệch?
Nhất Kiếm tiên sinh cười lạnh trong lòng.
Có thể tạo ra Lôi Hỏa lâu, còn chiếm được một chỗ đặt chân trong thành Thanh Ma này, làm sao có thể là người thô kệch chứ!
“Nếu ngươi hỏi ta, ta cũng không biết hỏi ai...”, Nhất Kiếm tiên sinh bất đắc dĩ nói: “Hôm nay chúng ta đã tới, còn có thể sợ sao?”
“Cho dù có sợ?
Còn có thể tránh sao?”
“Thành Thanh Ma là nơi ta sinh sống, muốn tránh cũng không được!”
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên cũng gật đầu.
“Nếu đã vậy, có phải hai người chúng ta nên uống một chén không?”
Lâu Động Thiên khẽ mỉm cười nói.
Hôm nay, cho dù Tần Ninh có mục đích gì, hai người bọn họ bắt tay, cộng thêm mấy trăm thuộc hạ, đảm bảo sẽ khiến Tần Ninh có đến mà không có về.
Lúc này hai người uống một chén rượu, lộ ra một tiếng cười hiểu ý.
Cho dù như thế nào cũng không thể để Tần Ninh đánh tan từng người bọn họ được.
Hơn nữa dưới tay hai người còn có mấy tâm phúc Hư Thánh tầng tám, tầng bảy nữa.
Cộng lại chẳng lẽ không đối phó được với Tần Ninh sao?
Giờ phút này, trong lòng hai người đều suy nghĩ như vậy.