“Đáng đời!”
Ứng Tường hừ nói.
Võ Ly Thiên nhìn về phía Ứng Tường cười nói: “Sơ Âm Quỷ Phong thuật của Ứng huynh càng ngày càng tinh túy, xem ra hai người này cũng là bị huynh phong lại?”
“Ừ, chính là lo lắng xuất hiện bất ngờ”.
Nghe thấy lời này, Vũ Ly Thiên gật đầu.
“Đồ chúng ta cần phần lớn đã tới tay, món cuối cùng này là trân quý nhất”.
“Có điều ở bên ngoài Tần Ninh hô phong hoán vũ, không gì không thể”.
“Nhưng bây giờ… cho dù là Thiên Vương cũng phải quỳ!”
Khóe miệng Vũ Ly Thiên mang theo một nụ cười lạnh lẽo.
"Thu hồi bọn Thánh Khôi đi, về sau chúng cũng sẽ thuộc quyền sở hữu của Thiên Đế các chúng ta, hẳn là chúng nó sẽ có tác dụng rất lớn đây".
Ứng Tường mở miệng nói.
"Ừ!"
Lúc này, Võ Ly Thiên đứng dậy, thư giãn xương khớp, cười nói: "Không thể không nói Các chủ đúng là liệu sự như thần, kế hoạch lần này vô cùng hoàn hảo, nhờ chúng ta nội ứng ngoại hợp mà các thế lực bá chủ phải hao binh tổn tướng, Thiên Đế các của chúng ta cũng đã đến lúc phải ra mặt rồi".
"Đúng vậy!"
Hai người sóng vai nhau nhìn về phía trước.
Ứng Tường thì thầm: "Dù là Tần Ninh hay Thiên Vương thì cũng như nhau cả thôi, đối với Các chủ, bọn họ chẳng là cái thá gì cả!"
"Điều mà chúng ta cần phải lo lắng chính là mai kia, Ma tộc xuất hiện, bọn chúng liệu có chịu thực hiện lời hứa hay không!"
"Bọn chúng dám không làm sao?"
Hai người dẫn theo mười người dần biến mất.
Cùng lúc đó.
Ở trong trung tâm của đại địa.
Mười lăm phút trước, các thế lực còn đang đau khổ chống lại công kích của bọn Thánh Khôi này.
Nhưng mà ngay sau đó, Thánh Khôi bỗng nhiên rút lui một cách nhanh chóng.
Tất cả mọi người đều không tài nào hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Đám người Huyền Thiên cung.
Người dẫn đoàn lần này là một trong ba vị cung chủ của Huyền Thiên cung, cung chủ của Chấn Thiên Cung, Cổ Chấn, ông ta là một vị Bán Vương có thực lực rất mạnh.
Cổ Chấn cau mày, giọng ông ta vô cùng hùng hậu, nói rằng: "Huyền Dương Quân, Huyền Âm Quân, mau phái người đi điều tra đi, xem thử những con rối này có rút lui thật hay không".
“Vâng!”
Không bao lâu, vài bóng dáng đã quay lại.
"Bọn chúng đều rút lui về nơi sâu nhất rồi".
Bọn họ vừa nói xong, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Cổ Chấn nhìn đống thi thể nằm đầy đất, có con rối và cũng có cả võ giả của Huyền Thiên cung.
"Lần này, ta dẫn mấy trăm người đến đây, mà bây giờ chỉ còn lại hơn một trăm người, tổn thất này...", Cổ Chấn thì thầm nói nhỏ.
Lúc này, vị Huyền Dương Quân kia mới chắp tay, nói: "Đây không phải là lỗi của cung chủ Cổ Chấn, hải đảo Thiên Ngoại vốn là nơi đặc biệt nguy hiểm ở vùng biển Thiên Ngoại".
Huyền Âm Quân cũng vội vàng tiếp lời: "Đúng vậy, cung chủ Cổ Chấn, vậy chúng ta nên tiếp tục tiến vào hay là rút lui đây?"
Giờ phút này, trong mắt của Cổ Chấn đã có chút do dự.
"Việc đã đến nước này rồi, nếu không tra xét đến cùng thì sao chúng ta có thể lùi bước được?"
"Hơn nữa, theo như lời của Tôn Độn tinh chủ của đạo quán Thái Cực thì Tần Ninh đã hợp tác với người của Thiên Đế các để sát hại Huyền Thiên Quân của Huyền Thiên cung chúng ta, việc này, chúng ta nhất định phải tìm được Tần Ninh để đòi lại công lý!"
Lúc này, sắc mặt của Huyền Dương Quân cũng thay đổi: "Có phải ý của cung chủ Cổ Chấn là... Tôn Độn đã nói dối?"
"Tuy ta không quen biết Tần Ninh".
Cổ Chấn cảm thấy khó hiểu nói: "Nhưng mà hình như hắn có quan hệ sâu xa với Thiên Ngoại Tiên và hai đại bá chủ của Thanh Ninh các, nếu chúng ta ra tay một cách tùy tiện thì ta sợ sẽ xảy ra đại loạn!"
"Còn nữa, sự việc sao có thể trùng hợp đến như vậy được chứ?”
“Sao chỉ có một mình Tôn Độn sống sót được?"
Tứ đại phủ quân của Huyền Thiên cung đều có cảnh giới Thiên Nhân thất bộ đỉnh phong, bốn người cũng đã làm cộng sự suốt nhiều năm qua.
Bây giờ bỗng dưng chết mất hai vị.
Huyền Dương Quân và Huyền Âm Quân nghe được tin đó cũng ngay lập tức muốn giết Tần Ninh để báo thù.