Hắn vừa dứt lời, Tiên Hàm và Ôn Hiến Chi đều chấn động.
Đương nhiên Tiên Hàm vô cùng tin tưởng Tần Ninh.
Trước kia hắn ta chỉ biết là Tần Ninh khó lường, nhưng thật sự không nghĩ đến lại khó lường như vậy.
Võ Môn rất mạnh, mấy năm nay hắn ta ở nhà họ Giang đã hiểu được rất rõ.
Về phần Nhất Kiếm các, đó là bá chủ của thánh vực Thiên Kiếm trong mười thánh vực lớn, Lý Huyền Đạo còn là một vị Thánh Đế danh tiếng vang dội.
Ôn Hiến Chi cũng vô cùng kinh ngạc.
Diệp Nam Hiên là sư đệ ta?
Lý Huyền Đạo cũng là sư đệ ta?
Ôn Hiến Chi nhìn về phía Tần Ninh, kinh ngạc: "Sư phụ, người không lừa con đấy chứ"
"Không hề".
Ôn Hiến Chi nghe thấy lời này thì vô cùng mừng rỡ, cười ha ha: "Quá tốt rồi quá tốt rồi, vậy sau này con có thể quang minh chính đại đi tìm bọn họ đòi quà".
"..."
"..."
Ôn Hiến Chi vừa nói xong, ba người đều ngơ ngác.
"Tên không có tiền đồ".
Tiên Hàm mắng: "Ngươi là đồ đệ của ca ta, về sau phải khách khí với ta một chút".
Phong Vô Tình đứng ở bên cạnh ba người, vẻ mặt ngơ ngác.
Ta là ai?
Ta ở đâu?
Ta đang làm gì?
Tần Ninh... Là Cửu U Đại Đế, Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế gì đó?
Một người có bốn thân phận?
Nói ra ai mà dám tim?
Thế nhưng... hắn ta nhìn về phía Ôn Hiến Chi và Tiên Hàm, rõ ràng hai người này lại tin tưởng không hề nghi ngờ.
Quá đáng!
Lời này mà cũng dám tin?